BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 405

anh đi theo mình. Bọn Kiowa đã được cử đi giết anh, vậy là anh sẽ chẳng
bao giờ đến được. Khó mà tin Gus sẽ cứu được cô. Cô không tin mình sẽ ra
khỏi được đây. Vịt Biếc ác quá. Mặt Chó là cơ may duy nhất của cô. Nhưng
Mặt Chó sợ Vịt Biếc.

Rạng sáng cô thấy bọn Kiowa bỏ đi. Vịt Biếc nói với chúng bằng tiếng

da đỏ, cho chúng ít đạn để giết Gus. Hắn đánh thức Mặt Chó dậy và lay Khỉ
John đã chập chờn thức.

— Nếu thằng già lọt tay Ermoke thì hai chúng mày giết nó, hả?

Hắn nói. Rồi đi.

56

Augustus hơi bực với chính mình là đã dò dấu chân xoàng đến như thế.

Anh đã đặt cọc vào Vịt Biếc đi sang phía Tây, trong khi thật ra hắn qua Sông
Hồng và ngược thẳng lên phía Bắc.

Suốt buổi sáng anh đi về phía Đông, một cảm giác khó chịu ở trong

người. Anh đã định bắt Vịt Biếc trong vòng một ngày, nhưng không xong.
Tên cướp đã chạy trước anh. Đi theo nó chắc Lorena phải cực nhọc lắm đây.
Lẽ ra anh nên mượn con ngựa cái của Call nhưng ý nghĩ này đến với anh
quá muộn mất rồi. Lúc này Lorena có thể đã chết, hay đã bị thân tàn ma dại.
Hồi làm Cảnh vệ, anh đã đưa về được nhiều người bị da đỏ bắt và nếu là đàn
bà thì sự trở về thường là quá muộn. Họ đâm ra ngơ ngơ ngẩn ngẩn, chỉ
mong chết, điều mà họ đã làm được một khi trở về lại với những người
không để cho họ chết.

Gus đang mải nghĩ tới Lorena thì nghe thấy tiếng gió rít và một tiếng

đạn cắm đánh phập trong cỏ, cách con ngựa của anh vài mét. Chưa kịp nghe
rõ tiếng súng, anh đã cho ngựa chạy chết thôi về phía nam. Anh thấy có
khoảng hơn chục tên da đỏ xồ ra. Rồi anh biết không thể nào chạy vượt
được chúng. Con ngựa của anh đã quá mệt mỏi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.