BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 449

Newt thấy gia súc đã qua con sông Canadian hoang dại, con sông làm

cho ai cũng khiếp hồn mà chẳng khiến cao bồi nhọc công mấy, họ lúc này
đang mỗi người một chỗ trần như nhộng, rúc dưới những cái yên, một số thì
dưới bụng ngựa. Thật là một cảnh nực cười: Newt mừng vì sống sót đến độ
bỗng thấy muốn cười vang. Ngộ nhất là Đậu Ve, anh đứng cách đó hai chục
mét, cái cổ thò ra khỏi mặt sông, mũ chụp bên trên.

Nhìn bình nguyên nâu đỏ bây giờ quay ra trắng xóa, Newt thấy hay

hay.

Người Ireland nhặt đá lên ném xuống sông. Chẳng mấy chốc đám cao

bồi cũng ném, xem ai ném xa hơn hay ai thia lia được nhiều lần văng hơn.

Rồi họ thấy một quang cảnh kỳ lạ: Po Campo đang nhặt đá bỏ vào sọt,

hai con lợn theo sau như hai con chó.

— Cậu có biết ông ta định làm gì với chỗ đá ấy không? – Kim Sào hỏi.

— Chắc ông ấy đem om, – Đậu Ve nói. – Ông ấy chọn chúng như nhặt

đậu vậy.

Anh nhảy phắt lên lưng ngựa và lạnh cóng lại trước khi tra được bàn

chân kia vào bàn đạp. Anh tình cờ liếc nhìn qua sông và nhận ra một người
đang cưỡi ngựa đi tới chỗ họ. Những người ở bờ bắc đang quay lưng cả lại
nên không nhìn thấy.

— Kìa, tôi thề đây này, Gus kia, – Đậu Ve la toáng lên. – Ông Gus

không có sứt mẻ gì đâu mà.

Họ đều quay ngoắt lại nhìn.

— Sao anh biết là ông ấy? – Bert hỏi. – Xa như thế cơ mà. Nhỡ là một

thủ lĩnh da đỏ thì sao.

— Tớ tin là Gus, – Đậu Ve nói. – Tớ đang tự hỏi xem ông ấy đã đến

những đẩu đẩu đâu rồi đây.

63

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.