BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 465

— Anh từ California hay từ đâu đến thế?

Người chủ đàn bò hỏi. Ông ta có hàng ria mép bạc và thoạt đầu thì ngờ

vực. Không nhiều người đi bộ từ Texas đến. Nhưng July đã chóng vánh
thuyết phục ông già bán cho anh một con ngựa. Đó là con tồi nhất trong đàn,
nhưng là ngựa. July đưa bốn chục đô la.

Một khi đã lên ngựa, July lại thấy cảm giác gấp gáp nó xâm chiếm.

Anh ăn với họ, cảm ơn họ lần nữa rồi ra đi dưới trăng mới ló. Bốn ngày sau,
đau nhừ vì cưỡi vo trên con ngựa hồng còm, sống lưng nhọn hoắt, anh lóc
cóc vào Dodge City.

66

Lâu trước khi tới sông Cộng Hòa, Elmira đã nghĩ liệu mình có đáng

phải vất vả như thế này không. Trong hai tuần, khi họ ở trên bình nguyên
trải rộng, trời hết mưa rào lại mưa đá, rồi sét nhoáng nhoáng. Mọi thứ của họ
ướt hết và cô không thích cảm thấy mình như một con chuột hôi, tuy điều đó
chẳng hề làm cho Luke và Zwey khó chịu. Đêm rét. Cô đắp chăn ướt ngủ
trên cỗ xe hàng và tỉnh dậy thấy mệt hơn lúc nằm xuống. Bình nguyên trở
thành sũng nước, cỗ xe bị lầy liên miên. Các bộ da trâu bốc mùi và thức ăn
khó kiếm, cỗ xe lắc xóc ngay cả khi đi tốt. Suốt ngày bị tung lên ép xuống
cô thấy bụng đau. Nếu bị sẩy thai ở chỗ như thế này hẳn là chết mất.

Elmira đã thấy, chỉ để trốn khỏi July Johnson mà cô đã tự đưa mình vào

chốn gian truân. Sự điên rồ này làm cô thấy ngồ ngộ: có thời cô đã ngỡ mình
thông minh, nhưng hãy nhìn xem cảnh cô hiện giờ. Nếu thấy cô, Dee Boots
phải cười đến vỡ bụng ra mất. Dee sẽ bảo cô là nên quay về Dodge City hỏi
xin việc ở một nhà thổ.

Đánh một cỗ xe lừa đi suốt lên miền bắc bang Kansas họ đã may mắn

không gặp da đỏ nhưng Luke lại quấy rầy chẳng khác gì một tên da đỏ. Đó
là điều cô biết nhưng Zwey không nhận ra. Zwey đối xử tử tế với cô. Có cô
cùng đi, hắn xem vẻ rất hài lòng. Cô chẳng phải làm gì; khi cô ngỏ ý nấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.