BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 463

da đen này sẽ chĩa vào một mục tiêu khác nhưng gã không có ý ở lại để xem
việc đó.

65

July đi hàng ngày trời chẳng thấy một ai; chẳng có mấy dấu hiệu sự

sống ngoài các con cắt và ó buzzard lượn vòng trong bầu trời đồng cỏ màu
xanh lam. Có lần anh nhìn thấy một con sói chạy dọc lằn đất và đêm đêm,
nghe thấy sói đồng cỏ hú nhưng thứ anh gặp nhiều nhất là thỏ. Anh phần
nhiều ăn thịt thỏ.

Anh cứ ngược hướng bắc và chẳng bao lâu cảnh trống vắng đơn điệu

của vùng đất bắt đầu làm anh khó chịu, mà anh thì đã đủ khó chịu về cái
chết của ba người đồng hành. Suốt ngày anh nghĩ tới họ, hoặc ít hoặc nhiều.
Thức dậy lúc ban mai, anh có khuôn mặt của Roscoe trong tâm trí; khi
chiêm bao thì là Roscoe, Joe và cô gái. Nhiều lần anh khóc vì nghĩ đến sự
kết thúc của giấc chiêm bao.

Bây giờ, việc anh đang làm xem vẻ rất hão huyền. Anh đi xuyên suốt

vùng đất hoang vắng không hy vọng một điều gì, chỉ là cứ thế đi, vì anh cần
phải làm một cái gì đó.

July cho rằng sự tình không thể xấu hơn nữa từ khi anh mất người vợ

và dắt ba mạng người đến cõi chết. Nhưng bốn ngày sau khi chia tay với
Augustus, con ngựa của anh đã đi tập tễnh. Một vài cái gai xương rồng ẩn
trong cỏ cao tỏ ra còn chết người hơn là một con rắn. Một cái gai đã xuyên
sâu vào trong móng ngựa. Và July phải dừng lại để lấy cái gai ra. Việc xảy
ra khi anh ở phía bắc Cinmarron ba ngày. Nước hiếm và con ngựa chẳng
mấy chốc tập tễnh quá. Anh dắt nó đi thong thả, hy vọng cái móng sẽ dần
khá hơn lên.

Sau rốt, buồn rầu vì thấy đang chia tay với người bạn đường cuối cùng

trong đời, July bỏ yên cương ra rồi bắn con ngựa. Anh để yên lại, mang theo
khẩu súng dài, đi về phía tây. Ngày hôm sau, đứng trên một lằn đất, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.