BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 153

Cả Dish Boggett, người vừa mới đặt chân vào. Dish ngồi xuống, uống hết
một chai uýt ki mà chưa ai để ý tới anh. Rồi anh bắt đầu hát, và tất cả đều
cười anh. Lorena cười to như Lippy, môi dưới ông phần phật bay như một lá
cờ những lúc ông vui.

Chỉ sau đó, khi Jake lên ngựa đi xuống phía nam với Đại úy Call,

Lorena mới thấy sốt ruột. Cô muốn Jake trở về. Thời gian ở với gã nhẹ
nhàng thoải mái quá, như một giấc mơ hồng vậy. Cô muốn lại được mơ
màng như thế nữa.

Đêm hôm đó, lúc một anh cao bồi xương xẩu tên gọi Jasper Fant từ

mạn sông lên muốn ngủ với cô, Lorena đã lặng lẽ nhìn chằm chằm cho tới
khi anh ta ngượng nghịu tháo lui, thật sự chưa nói được một lời nào. “Nhìn
chằm chằm là tất cả những gì cô ta làm bây giờ,” Jasper bảo với Lippy và
Xavier, và chỉ đến cuối tuần là tất cả cao bồi ở ven sông đều biết người đàn
bà duy nhất làm điếm ở Bồ Câu Cô Đơn đã thình lình giải nghệ.

14

Cuối cùng, lúc Jake tênh tênh về nhà, bỏ gần hết ngày trên giường

Lorena, thì Augustus đã nhiều lần vục miệng vào cái vò của mình. Anh ngồi
ở hiên trước, phẩy tay đuổi ruồi và nhìn hai người Ireland đang ngủ như chết
ở dưới cỗ xe chở hàng gần nhất. Họ đã đến ngủ ở trong mẩu bóng râm còi
cọc của cỗ xe; bóng râm dịch đi nhưng họ không xê dịch. Cậu thanh niên
không có mũ, một tay che lên mặt. Khi đi qua, Jake chẳng thèm liếc nhìn họ,
một điều Augustus để ý thấy. Jake nổi tiếng là chẳng bận tâm gì đến ai, trừ
gái đếm.

— Call đâu? – Jake hỏi khi đến hàng hiên. – Tớ cần vay mười đô la.

— Ồ! – Augustus nói. – Lorena tăng giá rồi à?

Jake với tay lấy cái vò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.