BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 186

gửi tiền ở ngân hàng đã kéo anh theo và Newt choáng mắt lên trước tất cả
những gì anh nhìn thấy ở đó.

Cũng một lần anh đi cùng với Deets và Đậu Ve giao nộp một dúm nhỏ

ngựa ở vịnh Matagorda và được nhìn thấy biển khơi màu xám. Lúc đó anh
cũng choáng ngợp lên trước cái thế giới của nước.

Nhưng ngay cả cảnh đại dương cũng không khuấy động anh bằng việc

nghĩ tới miền bắc. Cả đời anh đã nghe nói đến những dải bình nguyên vô
cùng tận, đến da đỏ và trâu rừng, đến tất cả các vạn vật sinh linh sống trên
vùng đất đó. Ông Gus còn nói cả tới gấu cụ, béo to đến mức đạn bắn trúng
không xuyên qua, đến những con hươu giống như hươu sừng tấm nhưng
kích thước phải lớn gấp đôi cái thứ gọi là nai an xét.

Bây giờ, chỉ trong vài ngày nữa thôi anh sẽ được lên miền bắc, một

viễn cảnh hấp dẫn quá làm cho anh suốt mấy tiếng liền chỉ cứ lơ ma lơ mơ
tưởng tượng.

Newt đang lượn quanh đàn súc vật thì Jake Spoon đi nước kiệu qua,

trên đường tới Bồ Câu Cô Đơn.

— Ra phố đây hả, Jake? – Newt hỏi.

— Ừ, tớ nghĩ là thế đó, – Jake nói.

Jake không dừng lại chuyện trò, thoáng sau đã mất hút. Việc đó làm

Newt hơi mất tinh thần, vì từ khi về trại Jake hiếm lúc nào nói tới hai câu
với anh. Newt phải kết luận rằng Jake không quan tâm nhiều đến anh hay
đến cả những anh em khác nữa. Jake cho người ta cảm tưởng là gã chẳng ưa
bất cứ thứ gì ở Hat Creek đây.

Nghe tán chuyện quanh đống lửa trại ban đêm, Newt biết đám cao bồi

đều nhất loạt thù Jake vì Jake đã khiến Lorena bỏ nghề. Dish, anh biết, đặc
biệt là căm, tuy Dish chẳng nói gì nhiều trong lúc những anh em bàn về
chuyện đó.

— Mẹ kiếp, – Kim Sào nói, – ở biên giới này có mỗi một cái ấy là đáng

làm thì bây giờ cũng không được làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.