BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 232

Elmira chỉ nhìn anh. Anh có đi cả năm thì với cô cũng thế thôi. Lý do

duy nhất để cô phản đối là cô ghét Đào. Nếu có ai bảo người này làm cái gì
thì đó là cô chứ không phải là mụ ta.

— Mang thằng Joe đi, – cô nói.

— Kìa, em cần nó chứ, nó đỡ em những việc vặt.

Elmira nhún vai.

— Tôi muốn anh đem nó đi. Nó cần biết đây biết đó.

Đúng là thằng nhỏ có thể được việc trong chuyến đi dài. Sẽ phải có ai

giúp anh coi tù, một khi có tù. Nhưng cũng có nghĩa là để Elmira một mình,
điều anh không thích. Elmira nhẩn nha tiếp.

— Trước đây tôi sống một mình, mà chẳng hại gì. Roscoe có thể giúp,

nếu có cái gì đó tôi không làm nổi.

— Có thể xảy đánh nhau, – July nhớ đã nghe nói Jake có nhiều bạn khó

chơi. – Chả biết thế nào với dân cờ bạc đâu.

— Tôi không nghĩ họ sẽ bắn thằng nhỏ. Anh đem Joe đi. Nó cần được

trưởng thành.

Rồi để thoát khỏi căn lều ngột ngạt cô ra ngoài, ngồi xuống gốc cây.

Đêm đầy đặc đom đóm. Một lúc sau July cũng đi ra. Anh không nói gì hết,
chỉ ngồi. Bất chấp sự lễ độ và lòng tốt trước sau như một của chồng, Elmira
cứ cảm thấy đau khổ và cay đắng vì anh. Điều anh không ngờ là vợ đang có
mang nhưng cô lại sợ phá thai – ở Abilene cô biết một cô gái xuất huyết đến
chết vì phá thai. Cô ta chết ở cầu thang bên ngoài phòng của Elmira trong
một đêm lạnh giá, máu chảy dọc cầu thang xuống đông lại thành băng màu
đỏ giữ cô gái, Jenny, dính chặt vào các bậc thang. Họ đã phải đun nóng nước
để gỡ cô ta ra. Việc đã có một đứa con làm Elmira đau khổ. Cô không muốn
chịu đựng chuyện đó một lần nữa và cô không muốn sống với July Johnson.
Chỉ tại đám săn trâu rừng mà cô sợ, đâm ra quyết định phải có một cuộc đời
khác đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.