BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 260

— Trưởng thành, tớ muốn bảo là thế – Augustus nói. – Nó không

nhắng lên với các việc vặt.

— Cậu thì có việc gì mà nhắng, – Call nói. – À, Jake ra sao rồi?

— Jake vẫn là Jake thôi. Luôn phải có một người đàn bà giúp cậu ấy

hàng ngày.

Kề sát bờ sông là một khoảng đất trống rộng chừng một hai dặm

vuông. Thật là nhẹ người sau cuộc vật lộn dai dẳng với mesquite và sồi gai.
Cỏ cao. Call phi ngựa cùng với Deets tới xem chỗ lội sông. Dish lóc cóc đến
chỗ Augustus trên lưng con ngựa hồng được chăm nom đẹp mã mà anh gọi
là Ria Mép, một con ngựa chăn bò giỏi, mắt lúc nào cũng chăm chăm nhòm
xem có con bò nào định phá đàn sổng ra không. Dish tháo dây thòng lọng
ném vào một cây mesquite. Rồi để đùa chơi, anh ném vào một con ó buzzard
vừa cất cánh vọt lên từ đống xương tê tê.

— Tớ mong cậu chăm tập luyện để có thể thòng được một cô, nếu như

chúng ta dừng lại ở Ogallala, – Augustus nói.

— Tôi nghe ở thị trấn ấy đàn bà họ thòng lọng mình, – Dish nói.

— Thế thì cậu nên sẵn sàng chìa cổ ra ngay từ giờ đi, Dish. – Augustus

nói.

— Ông đi đâu cả nửa sáng nay thế? – Dish hỏi, mong Gus sẽ nói cho

nghe về Lorena tuy anh cũng lại không thích nghe, vì nó sẽ dính dáng đến
Jake Spoon.

— À, cô Lorena với tớ thích sáng sáng cùng nhau uống cà phê ấy mà.

— Tôi mong nắng gió không gay go quá với cô ấy, – Dish nói, thình

lình tức tối. Anh không nghĩ ra được cái gì thú vị hơn là sáng sáng uống cà
phê với Lorena.

— Không, không khí trong lành hợp với cô ấy, tớ nghĩ là vậy.

Dish im lặng và Augustus quyết định không trêu anh nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.