BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 424

Anh quay lại July:

— Ngồi với cô ấy. Bây giờ cô ấy chả có gì nhiều để mà nói. Cứ ngồi

với cô ấy thôi, ông Johnson.

July dừng tay đào. Người đàn bà không nhìn anh. Đôi mắt buồn đang

gắn vào Gus trong khi anh lần mò đi xuống hẻm núi. Hai chân cô thâm tím
và có một vết bầm trên má. Cô không quay đầu lại nhìn anh.

Augustus xuống trại, buộc từng cái xác vào trong chăn. Vịt Biếc cầm

chắc phần thắng đến độ không cả bắn họ. Người phó sê ríp và cô gái bị đâm,
rạch toang từ rốn lên đến xương lồng ngực. Rõ là vẫn chưa đủ với cô gái vì
đầu cô còn bị đập vỡ ra nữa. Thằng nhỏ cũng bị đập vỡ sọ, chắc là bằng
báng khẩu súng trường Gus cho nó. Người phó sê ríp còn bị thiến. Gus lấy
dây yên ngựa liệm kỹ những cái xác lại. Lạ lùng là ba con người như thế này
lại ở trên sông Canadian lúc đó đang là biên giới – con người ta luôn luôn
lang thang đến những chỗ họ chẳng có việc gì để làm ở đó cả. Anh đã từng
như thế và đã thôi như thế – đã là Cảnh vệ của Texas chứ không phải Cảnh
vệ của Tennessee quê anh. Ba mạng người mà anh đang khâm liệm cho này
thì tan nát, không được may mắn như anh.

Anh mang các xác lên đồng cỏ, đặt họ vào những cái huyệt nông toèn

rồi giúp July xếp đá lên trên mộ, cách thảm hại này không ngăn được lâu la
gì những con thú. Ở đằng kia anh chỉ xếp những đứa săn trâu rừng nằm
chung với đám Kiowa rồi bỏ cả lại đó.

— Tôi đoán nó lấy con ngựa của Joe, – July nói.

— Đúng, cả cuộc đời của Joe nữa. Tôi chắc nó thiết con ngựa hơn.

— Nếu ông lùng đuổi nó thì tôi cũng muốn cố giúp, – July nói.

— Lùng nó tôi chả được cái gì. Nó có ngựa tốt hơn chúng ta, đây đâu

phải chỗ đuổi một người hơn hẳn ta về ngựa nghẽo. Lần này tôi cuộc là nó
đến Hỏa Ngục.

— Đâu cơ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.