BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 446

một lần nữa thấy vệt sáng lam nhạt lăn vù vù trên mỏm sừng các con bò và
khi mưa như bức tường ập đến, anh thấy mừng. Anh lao vào nó nhẹ nhõm cả
người. Anh biết nếu mưa dữ thì sấm sét cuối cùng sẽ ngừng.

Khi rạng đông tới, thì đó là một ban mai ảm đạm, bầu trời đầy mây.

Newt cùng Dish, người Ireland và Kim Sào đang trông giữ một phần lớn số
bò, có lẽ một nghìn con. Không ai biết chắc số bò còn lại ở đâu. Dish phóng
ngựa đi tìm, ước khoảng nửa ngày trời. Cuối cùng khi trở lại thì có Deets
bên anh. Đàn chính ở cách đó sáu bảy dặm về phía đông.

— Sét đánh chết bao nhiêu? – Newt hỏi, nhớ lại cảnh những con bò ngã

gục.

— Mười ba, – Dish nói. – Nhưng chưa tai hại. Sét đánh chết Bill

Spettle rồi. Đánh ngã tung ra khỏi ngựa. Bây giờ đang chôn.

Newt đang thấy đói nhưng cái tin này làm anh hết muốn ăn. Hai giờ

trước cơn giông anh còn trò chuyện với Bill Spettle. Bill đã bắt đầu khá lém
lỉnh, sau hàng trăm dặm đường im lặng.

Khi họ đến với đàn chính, gia súc đang lên đường, nấm mồ đâu đó ở

đằng sau họ trên dải bình nguyên lầy lội. Không ai biết nói gì với Pete
Spettle, không hiểu sao suốt đêm anh đã giữ được đàn ngựa cưỡi không tán
loạn. Anh vẫn đang trông giữ chúng, tuy nom mệt rũ rượi và ngơ ngơ ngác
ngác.

Mọi người đều đói meo nên Call cho dừng lại ăn vội, chỉ là một bữa

qua loa. Vẻ trời như lại sắp mưa. Anh biết sông Canadian đã ở gần đây, anh
muốn qua nó trước khi mưa lại đổ xuống; nếu không họ sẽ bị kẹt lại đến cả
tuần.

Deets được cử đi tìm chỗ lội nhưng chẳng mấy lúc anh đã quay lại.

Sông Canadian chỉ cách có bốn dặm và có một chỗ rõ ràng đã được nhiều
đàn gia súc vượt qua.

— Chúng ta sẽ phải bơi, – anh nói, trước vẻ sừng sờ của Jasper.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.