BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 506

Đi qua một mô đất nhỏ họ còn thấy một con lửng béo quay tha một bàn tay
da đen.

— Bàn tay thì toàn là xương thôi, – Đậu ve nói.

— À, hay chứ, – Gus nói. – Con lửng béo này được một bữa và có một

ít xương. Nhưng một hai năm nữa thì đất lại có xương của chính con lửng.
Giống như tớ nói với cậu hôm qua ấy, con ơi. Chủ yếu mặt đất của ta là một
bãi tha ma xương cốt. Nhưng đẹp trong nắng, – anh nói thêm.

Khi họ lên đỉnh mô đất, mùi thối đập vào mũi họ. Một ít ó bay đi, song

nhiều con vẫn ở lại ăn nốt. Gus đi ngựa lên bắn hai phát súng lục. Chúng
bay hết.

— Chúng mày háu ăn thì cho chúng mày bị ăn, – anh nói với hai con ó

buzzard chết. – Có cậu da đen kia kìa. Wilbarger đã xơi hắn.

Đậu Ve đào một cái huyệt nông rồi lăn tất cả những gì sót lại xuống đó,

phủ đất lên trong khi đàn ó vẫn chờ quanh, như một đạo quân đen ngòm.
Deets đi tìm dấu chân bọn cướp. Newt nôn dữ quá, đầu quay cuồng lên
nhưng ngay như thế anh vẫn thấy Deets quay về với vẻ không vui.

— Ta phải chọi lại bao nhiêu thằng? – Call hỏi.

— Bốn. Đúng bốn.

— Mình đây những năm, – Gus nói. – Ít hơn một thằng so với ta thảo

nào nom cậu rầu quá.

— Ông Jake đi với chúng, – Deets chỉ một dấu chân ngựa. – Dấu ông

ấy đây.

Tất cả nhìn cái dấu một lúc.

— Chúng có thể ăn cắp ngựa của Jake chứ, – Gus nói. – Chúng có thể

giết cậu ấy để lấy ngựa mà.

Deets im lặng. Các ông muốn luận thế nào là tùy thích nhưng anh biết.

Jake ngồi ngựa lệch về một bên, cái dấu này cho thấy như thế. Không phải
dấu ngựa mà chính xác là dấu Jake.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.