BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 509

đòi hai vò vì công bắn. Jake uống thật nhiều, hy vọng gã say thì anh em
Suggs sẽ bỏ gã lại mà đi. Nhưng Jake có một trăm đô la trên người và bọn
này sẽ không bỏ đi mà không sờ đến túi gã đâu.

Jake nằm úp sấp vì mệt mỏi. Khi gã chống khuỷu tay lên làm một

ngụm nữa ở vò rượu, thì cùng lúc ấy, gã và út Eddie trông thấy ba người: ba
người đang nâng súng lên, đứng trên bờ lạch với ánh mặt trời lóa lên ở đúng
ngay sau lưng họ. Jake đã bỏ thắt lưng súng ra, gã đeo nó thấy khó chịu, út
Eddie nắm lấy súng lục nhưng một khẩu súng trường đã nổ, một viên đạn đã
trúng bả vai hắn, đẩy hắn ngã ngửa trên tấm chăn.

Dan và Roy ngồi quay lưng lại con lạch, mỗi thằng một vò ở giữa hai

chân. Súng trường của chúng dựng bên yên ngựa, ngoài tầm với.

— Ngồi yên, chúng mày, – Call nói, khi tiếng súng vừa tắt. Deets đã

bắn út Eddie.

Dan nhảy phắt lên, quay lại để thấy ánh nắng lóa lên ba nòng súng

trường.

Với vẻ mặt âu sầu, Deets tháo khẩu súng trường của Jake ra khỏi bao

súng trên yên.

— Tụt ủng ra, – Call nói, đi đến gần hơn.

— Đéo tụt, – Dan nói, cơn giận dâng lên. Hắn tức vì bị tóm mà không

hề nổ được một phát súng, và toan dùng cái giận dữ này làm mẹo lừa. –
Không nghe thấy tôi nói tôi buôn ngựa à?

— Ông già chết ở trên kia còn cho chúng tao thấy nhiều hơn cơ, – Gus

nói. – Ông ta bảo chúng mày là bọn giết người. Và ngựa của ông Wilbarger
lại bảo thêm chúng mày là bọn ăn cắp ngựa nữa.

— Mẹ kiếp, tôi mua của ông Wilbarger. Tôi trả mỗi con ba chục đô.

— Mày là thằng nói láo, – Gus bình thản đáp. – Bỏ ủng ra như Đại úy

Call vừa bảo.

Dan run lên vì tức. Đã bị bắt lại còn bị nghe lệnh, dù là do McCrae phát

ra. Ngoài thế, hắn còn hy vọng cuối cùng ở cái ủng bên phải – một súng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.