BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 605

— Bốn chục dặm. Tôi không tin ông đi nổi đến.

Gus chống nạng xuống, đứng dậy. Nhưng mới thế anh đã chóng mặt.

— Tôi mượn ông con ngựa được không?

— Đây, nhưng đừng có đá nó. Tôi cố sức đi theo đề phòng ông bị ngã.

– Ông già nói và đỡ anh lên ngựa.

— Ông lấy dây này buộc chặt tôi vào yên ngựa hộ với, – anh nói.

Năm giờ sau, anh thúc con ngựa mệt nhoài lên cái dốc ở bắc sông Đá

Vàng và thấy thị trấn nhỏ Miles City cách đó vài dặm ở phía đông. Mặt trời
đang lặn.

Khi anh vào thị trấn thì trời đã tối. Anh dừng lại trước một quán rượu

nhưng thấy mình không xuống nổi ngựa. Sực nhớ là bị buộc chặt nhưng
không tự cởi được dây, anh rút súng bắn một phát. Đến phát thứ hai, nhiều
người trong quán rượu chạy ra nhìn anh.

— Ngựa của lão Hugh kìa, một người nói.

— Ông già cho tôi mượn. Tôi bị hỏng cái chân, ai làm ơn chỉ cho tôi

chỗ thầy thuốc.

Họ xúm đến nhìn và một người huýt gió.

Họ vội cởi dây cho anh và trước khi đưa anh xuống khỏi ngựa thì làn

nước đỏ lại kéo tràn qua mắt anh. Con ngựa đốm không thích đông người,
vội quăng Gus xuống, chạy ngược trở ra ngoài thị trấn.

96

Gus dập dềnh trong nước đỏ rực. Đôi khi anh thấy những mặt người,

nghe thấy những tiếng người.

Khi làn nước đỏ rút đi, anh mở mắt, lập tức nghe thấy tiếng dương cầm

ở đằng xa. Anh đang nằm trên giường, trong gian phòng nhỏ nóng bức. Qua
cửa sổ anh thấy đồng cỏ bao la Montana. Nhìn quanh anh thấy một người to

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.