BỐ CON CÁ GAI - Trang 103

biết đâu Park In Seok sẽ cho rằng chính vì sự ra đi của người vợ mà
anh ngừng làm thơ.

Người vợ bước lên trước.
“Anh đến vì có chuyện gì muốn nói, hay chỉ vì phép lịch sự thôi?

Nếu vì phép lịch sự thì tôi nghĩ thế là đủ rồi.”

“Anh có điều muốn nói.”
Anh vừa liếc nhìn Park In Seok thì người vợ đã hiểu ý ngay.
“Anh cứ nói luôn ở đây đi. Nếu là điều mà tôi cần nghe thì chồng

tôi cũng phải được biết.”

Nói rồi người vợ vòng tay qua eo Park In Seok.
Cô đang mặc một chiếc váy sát nách màu xanh dương đậm, trên cổ

là chuỗi ngọc trai quấn làm hai vòng một ngắn một dài. Thật đẹp. Như
thể năm tháng chỉ lướt qua cô rồi trôi đi.

Anh nói, ánh mắt dừng lại ở chiếc vòng cổ lấp lánh.
“Nếu em gặp con thì thật tốt.”
Người vợ bỏ cánh tay đang ôm lấy Park In Seok ra rồi di di ngón trỏ

vào vùng huyệt thái dương. Nếu người vợ vẫn còn giữ thói quen cũ thì
hẳn là cô đang khổ sở với cơn đau đầu. Sau khoảng mười giây chìm
vào suy nghĩ, người vợ nói:

“Tôi nói điều này có thể anh sẽ thấy thật buồn cười. Nhưng dù sao

thì tôi đã luôn hy vọng anh và Daum có thể sống vui vẻ.”

“Cảm ơn em.”
“Vậy anh về đi. Sau này hãy sống thật tốt.”
“Anh đã nghĩ rằng em sẽ nhớ con chứ.”
“Anh còn giữ tờ giấy cam kết mà tôi đã gửi không?”
“Nếu anh tìm thì chắc cũng thấy nó ở đâu đó thôi.”
“Anh cứ đón nhận đúng như nội dung của tờ giấy đó là được. Bây

giờ cũng thế. Giờ đây tôi có xuất hiện rồi nói là mẹ của nó thì cũng có
ý nghĩa gì cơ chứ?”

“Con đang ốm rất nặng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.