BỐ CON CÁ GAI - Trang 208

không tính đến biện pháp sau cùng. Điều đó có nghĩa là tôi sẽ giải
quyết bằng pháp luật. Anh là người có tiền sự còn gì.”

“Tiền sự?”
“Không phải thế sao. Anh đã bất chấp sự ngăn cản của bệnh viện,

làm gián đoạn việc điều trị rồi đẩy con đến bờ vực của cái chết còn gì.
Thêm vào đó, hiện tại anh còn là người không có năng lực, tòa án
đương nhiên sẽ trao lại quyền nuôi con cho tôi thôi.”

Người vợ hét lên cho thấy quyết tâm của mình rồi đẩy cửa, bước ra

ngoài.

Người vợ đã bỏ đi rồi thì đồ ăn của ba người mới được mang ra hết.
Vấn đề nuôi con không phải là điều gì đặc biệt cả. Cho dù ngay từ

lúc đầu, người vợ có quyết tâm đặt vấn đề đi chăng nữa thì đó cũng là
điều được quyết định từ trước rồi. Anh không muốn tranh cãi về tư
cách của người vợ. Làm như vậy thì không hơn gì hành động hèn hạ
đúng như lời của cô.

Tuy nhiên, anh khó có thể hiểu được thái độ của người vợ khi cứ sốt

sắng nhắc đến giấy cam kết từ bỏ quyền nuôi con. Anh chưa từng yêu
cầu cô phải viết giấy cam kết, hồi người vợ gửi giấy cam kết về, anh
cũng đã không thể hiểu được rốt cuộc thì cái thể loại giấy tờ này có ý
nghĩa gì, và chỉ biết mỉm cười cay đắng. Vậy mà bây giờ người vợ nói
rằng sẽ giải quyết bằng luật pháp, câu nói ấy chẳng khác nào con dao
găm sâu vào trái tim anh.

Anh chưa hề muốn căm ghét người vợ. Dầu sao thì họ đã chia tay

nhau, và chia tay trước khi trở nên căm ghét nhau thì có thể xem như
một điều may mắn. Nhưng cái suy nghĩ không biết liệu sau này anh có
phải căm ghét cô không làm anh thấy rối bời một cách vô lý.

Khi anh nhìn chằm chằm sang bát canh cá nóc của người vợ, Park

In Seok liền đặt cái tẩu lên trên gạt tàn rồi mở lời:

“Cơm thì chắc khó nuốt, vậy anh uống một chén rượu nhé?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.