BỐ CON CÁ GAI - Trang 242

đặt cọc ấy mà. Em biết là em đã can dự hơi quá, nhưng biết làm sao cơ
chứ. Tính em vốn như thế rồi. Đây là biên lai bên phòng Y vụ họ cấp
ạ.”

Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Yeo Jin Hee khoảng mười

giây rồi lại nhìn xuống chiếc lá lăn đến dưới chân mình, và ngước nhìn
lên bầu trời qua những nhánh tử đằng buông rủ. Cuối cùng thì anh cất
lời:

“Jin Hee, em lấy đâu ra tiền cơ chứ...”
Jin Hee là con gái út trong một gia đình làm nông ở một vùng quê

miền Tây. Nghe nói gia đình cô có hai trai bốn gái, cô đã phải tự lo
liệu toàn bộ tiền ăn học đại học. Trong suốt bốn năm đại học, vì phải
làm thêm mà cô đã chẳng có thời gian để học. Cứ nhận lương là cô lại
lấy ra một nửa và gửi về nhà. Anh vẫn luôn canh cánh vì số tiền mượn
cô ở Wonju còn chưa trả được, giờ xem như lại mượn tiếp hai mươi
triệu won nữa.

Anh vừa nhìn Yeo Jin Hee bằng vẻ mặt khó xử thì cô liền nhún vai.
“Em có chút tiền để dành sau này lấy chồng mà. Anh cứ từ từ trả

dần cũng được.”

“Từ từ trả dần?... Tiền lấy chồng?”
“Anh chịu trách nhiệm về em là được mà.”
“Jin Hee!”
“Anh đừng nhìn em bằng vẻ mặt đấy.”
Cô lấy ngón tay gõ gõ vào mu bàn tay anh như gọi cửa.
“Em biết là trong đầu anh không có kẽ hở nào dành cho em. Nhưng

khi nào Daum khỏi bệnh chắc anh sẽ thoải mái hơn. Khi ấy anh hãy
suy nghĩ nhé. Rằng Yeo Jin Hee này có sức hấp dẫn với anh như một
người con gái không.”

Cô là một người con gái thật ấm áp. Người con gái nếu có thể bắt

đầu lại từ điểm nứt vỡ nào đó trong những ngày tháng đã qua, thì anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.