BỐ CON CÁ GAI - Trang 280

5

N

gày hôm kia tôi đã được chuyển từ phòng vô trùng sang phòng

bệnh bình thường.

Có nghĩa là tủy của chị người Nhật đang lớn lên một cách khỏe

mạnh trong người tôi.

Niềm vui trong lòng tôi đang lớn dần như cây đậu thần dẫn Jack lên

trời diệt gã khổng lồ ấy. Chắc là bố cũng như thế.

Từ hôm qua bố đã bắt tôi tập bước đi. Lúc đầu chỉ cần di chuyển

một bước thôi cũng thật khó khăn, nhưng rồi từ lúc nào đó, tôi đã có
thể đi một vòng quanh phòng bệnh không cần sự giúp đỡ của bố. Vì là
phòng bệnh dành cho một người nên có lẽ cũng không được tới hai
mươi bước chân, nhưng dù sao cũng thật tốt phải không?

Khi ở phòng vô trùng, tôi chỉ có một ước muốn là được ra khỏi

phòng vô trùng mà thôi. Nhưng bây giờ thì tôi lại muốn được ra viện
thật nhanh. Có lẽ tâm trạng bố cũng giống vậy. Vì thế nên bố đang
chăm chỉ luyện tập cho tôi.

Bố đang ngồi trên ghế lặng lẽ nhìn theo tôi.
Bố vẫn chưa thoát khỏi cảnh thuyền trưởng một mắt. Bố nói là sẽ

đỡ ngay mà đã một tháng rồi đấy. Tôi lo lắm. Tôi muốn bỏ bông băng
và kiểm tra xem mắt bố đau đến mức nào. Có lẽ lúc bố ngủ say tôi
phải thử kiểm tra một lần mới được.

“Bố có chuvện muốn nói với Daum.”
Từ nãy tôi vẫn đang đợi câu chuyện của bố mà. Nhưng bố đã im

lặng một hồi lâu. Có vẻ như bố quên mất là hôm qua bố kể chuyện đến
đâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.