BỐ CON CÁ GAI - Trang 50

Nhưng miệng tôi lại tự động bật ra một tiếng thở dài. Nếu ngày mai

Eun Mi đến thăm tôi thì nguy to rồi.

Đột nhiên bố dựng người dậy.
“Đế bố xem con có ráy tai hay không nào?”
“Hôm qua bố lấy rồi còn gì ạ.”
“Cứ để bố xem xem nào.”
Bố ghé nhìn vào trong tai tôi rồi nói:
“Ôi cục ráy tai to quá này. To thế này không biết có lấy ra được

không nữa.”

Tôi sốt sắng xòe bàn tay ra đặt lên ngực. Để có thể tận mắt nhìn ráy

tai của mình. Ráy tai cũng bẩn như gỉ mũi mà không hiểu sao khi lấy
ráy tai ra tôi lại thấy vui.

“Ơ, ra rồi này.”
Thứ bố đặt vào lòng bàn tay tôi không phải là ráy tai.
Mà là hai chiếc kẹp tóc. Đó là chiếc kẹp tóc có gắn những viên đá

cỡ hạt kê xếp khít nhau, ở giữa là một bông hoa cánh bướm màu hồng
bung nở. Eun Mi nhiều kẹp tóc thật, nhưng có lẽ trong số đó không có
cái nào đẹp hơn cái này đâu.

Đúng là bố mà. Không có lý nào mà bố lại quên lời hứa với tôi.
Lời hứa mà bố đã ngoéo tay với tôi, bất kể là gì, bố cũng nhất định

giữ đúng. Chỉ trừ một việc. Ấy là không quay trở lại bệnh viện nữa.
Đó là lời hứa mà bố đã hứa khi xuất viện lần trước. Nhưng mà đấy
không phải là lỗi của bố. Dù sao thì bố đã hứa một lời hứa không thể
thực hiện được mà. Vì bệnh của tôi tự tái phát, và ngay cả các bác sĩ
cũng không chữa được.

Tôi đưa chiếc kẹp tóc lại gần mắt để ngắm nghía, còn bố lại nằm

xuống.

“Có vẻ như Daum thích Eun Mi phải không?”
“Thật là, bố... Con đã bảo là ai cũng thích Eun Mi rồi mà.”
“Bao giờ Eun Mi lại đến?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.