BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 185

Russo cười lớn.” Chúc ‘đạo ù ù’ may mắn!” ( Good fucking luck!)

“ Chúng tôi đoan quyết như thế với tất cả sự thành thật,” Michael nói.”

Và bây giờ chúng tôi xin phép phải ra đi. Cho tôi được xin lỗi. Quả là niềm
vui cho chúng tôi khi có được quí vị là khách mời. Chúng tôi trông chờ gặp
lại quí vị tối nay.”

Tom Hagen mở cửa vào văn phòng dưới tầng hầm của Enzo Aguelo,

một bạn cũ của Gia đình Corleone và bây giờ là sếp ngành bánh ngọt, bánh
nướng của casino. Cả ba người bên trong- hai capos mới thụ phong, Rocco
Lampone và Pete Clemenza, cũng như thủ trưởng đội bảo vệ, Al Neri- ngày
hôm qua đã cùng nhau ở Detroit, dự đám cưới con trai của Pete. Mọi con
mắt trong phòng đều đỏ ngầu. Lampone mới ba mươi nhưng trông già hơn
cả mười tuổi. Anh ta phải dùng đến cây gậy kể từ lúc anh ta được gửi về
nhà từ Bắc Phi với một Anh Dũng Bội tinh và mất đi xương bánh chè trái.
Clemenza thở hổn hển do cố gắng đi ra khỏi ghế. Hagen vẫn luôn nghĩ về
ông ta như một trong những ông béo không tuổi, nhưng giờ đây chợt thấy
ông già đi như cỡ ông bảy mươi.

Lẽ ra họ đã gặp nhau trong một phòng ở lầu trên, nhưng văn phòng của

Enzo có những lợi thế là trông khiêm tốn, gần với kho lương thực, và một
trăm phần trăm an toàn- một boong-ke toàn bằng những khối than rắn mà
với sự trang bị tốt nhất mà tiền có thể mua được, Neri đã quét sạch mọi thiết
bị nghe lén. Neri ngồi vào chỗ của mình trong sảnh, khép cửa lại phía sau
mình.

“ Fredo đâu rồi?” Clemenza hỏi.

Mike lắc đầu.

“ Anh ấy ổn thôi,” Hagen nói. “ Máy bay anh ấy bị trễ. Bão ở Detroit.

Anh ấy sẽ đến trong ngày mai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.