BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 287

“ Em mong muốn họ thôi quấy rầy em, nhưng những ai không có được

những gì em có đều mong ước họ có được điều đó.”

Đây không phải là lần đầu mà nàng e ngại rằng Billy đến với nàng chỉ vì

nàng khác biệt, nàng là ngoại lai, là gái Ý , một phương tiện để gây sốc bố
mẹ chàng nhưng không cực đoan bằng ra ngoài với một em Da đen. Hay
một em Da đỏ, như cô bạn cùng phòng Suzy.Nhưng đây là lần đầu nàng thu
hết can đảm để nói một điều gì về chuyện đó.”Anh có chắc là anh không
yêu em vì gia đình em?”

Chàng lắc đầu và nhìn lãng ra xa. Ngay tức thì nàng ước chi mình đã

không nói ra câu đó. Hẳn là chàng đã nói hay nghĩ điều này về mọi cô gái
mà chàng từng hẹn hò, kể cả chính Francesca. Khi nàng bắt đầu xin lỗi,
chàng nghiêng người về phía nàng và hôn nàng lần nữa, chạm vào nàng chỉ
bằng đôi môi nồng ấm chứ không bằng cái gì khác, và giữ nguyên như thế.
Khi nàng mở mắt, thì đôi mắt chàng đã mở ra trước rồi.

Trước buổi trưa ngày hôm sau, hai cô cậu đã đãng kí như là vợ chồng tại

một khách sạn nhỏ trước bờ biển phía bắc Jacksonville. Francesca ngại rằng
người thư kí quầy tiếp tân sẽ phản đối- vì cả hai đứa chẳng đứa nào đeo
nhẫn cưới cả- nhưng Billy “boa đẹp” cho tay thư kí khi làm thủ tục lấy
phòng . “ Có lẽ em sẽ ngạc nhiên,” chàng nói khi cả hai bước vào phòng
mình, “với sự kín miệng mà ta có thể mua được với hai mươi đô.”

Giờ đây Francesca đứng trong phòng tắm và lấy ra chiếc áo khoác ngoài

mỏng nhẹ mà nàng đã- biết rằng mẹ sẽ lục xét hành lí của mình- cuộn nhỏ
lại và giấu trong ví.

Okay. Nàng nghĩ. Tiến hành thôi. Cô nhìn mình đang cỡi bỏ quần áo,

như thể mình là ai khác, trọn vẹn hình ảnh trong gương. Một cô gái- một
phụ nữ - trong những giây phút cuối cùng còn trinh trắng.
Và sắp sửa tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.