BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 313

thông minh nhất cũng thấy ngay ra tính hiển nhiên tự thân không cần minh
chứng! Vậy nên chị-“

“ Lại một kiểu vòng vo tam quốc. Chị nói đừng để dính bầu còn em nói

đừng làm hỏng mắt.”

“ Chị vẫn đứng vững. Còn em?”

“ Không,” Francesca nói. “Tất nhiên là không.”

‘Em không có? Tí gì cả?”

“Tại sao?Chị có không?”

“ Không,” Kathy đáp, nhanh đến độ Francesca hình dung câu trả lời là

có.

Hai đứa không nhắc lại những gì đã xảy ra phía sau mấy chùm đèn rọi-

những câu chuyện cũ của gia đình hay cú đá hay số phận cặp mắt kính của
Kathy. Hai đứa nằm trên phần hông đối nhau, trên hai phía đối nhau của
chiếc giường. Và thức đủ lâu để nghe bước chân bà nội đi xuống cầu thang,
bắt đầu chiên xúc xích, điều đó có nghĩa là khoảng chừng bốn giờ rưỡi
sáng. Cuối cùng chúng cũng rơi vào giấc ngủ. Cuối cùng, dầu không muốn,
chúng cũng lăn vào giữa giường rồi đan tay chân với nhau. Mớ tóc dài của
chúng như hòa trộn vào nhau.và cả hơi thở của hai đứa cũng quyện vào
nhau.

“ Ô, cưng ơi,” Francesca thì thầm trong bóng tối, giả định như chị mình

đã ngủ..” Em không thể tin những gì mình đã làm. Với chị.”

“ Có thể ta ngươi” Kathy thầm thì, và hai đứa, như một, lại đi vào

giấc ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.