BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 500

nghĩ tới của một nghiệp đoàn tội ác quốc tế. Rất nhiều đầu đề sử dụng từ
đó: nghiệp đoàn . Cái từ này không hề chói tai đối với người Mỹ mà nghe
ra chỉ có tính toán học một cách mơ hồ. Và nước Mỹ thì không phải là một
xứ sở mê toán cho lắm.

Một sự phản đối ầm ĩ của công chúng bùng lên: Chúng là ai, những

quân vô lại đó?

Trước cuộc đột kích, những tay cớm và những sĩ quan cảnh sát, những

viên chức Nhà nước thoái hóa, những chính trị gia mang ơn mắc nợ các
trùm giang hồ cùng những cây bút viết cho các tạp chí như Manhunt ( Săn
người) và Thrilling Detective ( Thám tử giật gân li kỳ) tất cả đều biết nhiều
về những người ở trong trang trại màu trắng đó- và về những uomini
rispettati
(những người khả kính) làm việc cho những quân vô lại đó và về
những tên lưu manh đường phố làm việc cho những con người đó, hơn là
FBI biết.

Thời đó sắp chấm dứt rồi.

Ngày nay, hai mươi ba cái bàn gỗ thích rất chắc chắn với kiểu dáng đẹp,

dã được đóng thùng và bảo quản trong một nhà kho tại một địa điểm không
được tiết lộ ở trong hay ở gần District of Columbia ( tức thủ đô
Washington). Theo qui định thì chiếc bàn thứ hai mươi tư lẽ ra phải được
trưng bày thường trực tại Viện bảo tàng Smithsonian. Một tấm biển gắn vào
chiếc bàn ghi dòng chữ này: Chiếc bàn này đã giúp giáng xuống một cú
đấm quyết định làm tan tác tội ác có tổ chức tại Mỹ.
Với một đầu lâu lợn
đực ở trên, cùng với một mô hình theo tỉ lệ của căn nhà xe kéo han gỉ.

Nhưng thay vì thế, cái bàn đó lại được gửi từ nhà trắng này đến nhà

trắng khác. Từ 1961 chiếc bàn đó được sử dụng thường xuyên ở trong hay
gần Phòng Bầu dục ( Phòng họp của Tổng thống trong Nhà Trắng).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.