BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 565

không thực sự tối cần thiết cho sự sống còn của anh.

So với bao nhiêu tiểu đoàn khác thì tiểu đoàn của Michael đã dễ dàng

hơn nhiều khi đặt chân lên Guadalcanal. Họ cũng đã tiến hành tốt những
trận đánh lẻ tẻ trên một số đảo nhỏ lân cận.

Nhưng khi đến Peleliu thì lại là một câu chuyện khác.Bởi tiểu đoàn của

anh đi đầu trong việc đánh chiếm hòn đảo này. Đại pháo dập tưng bừng
phía trước để mở đường.

Đoàn xe đi xuống tàu để đánh chiếm đảo trông giống như đoàn xe Okies

tiến về miền Tây. Mỗi inch của sàn xe được nhét đầy người và máy móc,
chất cao và phủ lại bằng vải nhựa chắp mảnh. Khí hậu nóng không chịu nỗi,
một trăm mười độ (Farenheit) ban ngày và chín mươi độ ban đêm. Không
có đủ chỗ ngủ cho mọi người. Họ chen chúc nhau trên boong tàu, trong
hoặc dưới các xe tải, bất kỳ nơi nào họ có thể tìm được bóng râm. Michael
chỉ làm bộ như ngủ thôi. Ngay cả những chiến binh dạn dày trận mạc nhất
trên tàu trông cũng nhợt nhạt và nao núng.

Vào lúc Peleliu hiện ra trong tầm nhìn thì tất cả những gì để nhìn chỉ là

một bức tường khói lửa. Hàng chục thiết giáp hạm nghiền nát hòn đảo với
đạn pháo mười sáu inches liên tục vang rền như hàng đoàn xe lửa tốc hành
rầm rập nối đuôi nhau không dứt. Các tuần dương hạm rải đạn súng cối như
mưa rào. Chẳng mấy chốc âm thanh của mọi loại súng đang oanh tạc
Peleliu trở thành những tràng sấm rền điếc tai khiến người ta có cảm giác
như cả cái khối lượng khổng lồ của bao nhiêu những tiếng động ghê hồn kia
đồng loạt đổ ập xuống người mình, đè nặng lên đầu lên ngực mình. Toàn bộ
chiếc tàu nhô lên thụt xuống phập phồng theo nhịp áp lực của tiếng động
đó. Không khí ngửi đặc quánh mùi dầu diesel. Lực lượng xâm chiếm chất
đống trong những xe tải lưỡng hành (amphibious tractors, xe có thể chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.