BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 618

thô thiển mà gom tất cả những cuộc đời của họ lại cũng chẳng mang lại gì
cho thế gian đáng giá bằng những buổi chiều tàn vô vị của Hemingway.
Ông đã có những tác phẩm vĩ đại ngay từ buổi đầu cầm bút. Những chuyện
khác không có gì đáng kể.

Einstein không phải là chàng trai trên bức tranh cổ động để biểu thị cho

thiên tài. Picasso không phải là tay săn gái đầu hói da ngăm.Mozart không
phải là đứa bé đảo thiên nghịch địa (enfant terrible) Virginia Woolf và
Sylvia Plath không phải là những lăng mạ bi đát (tragic affronts) đối với
thói bá quyền áp bức của giống đực. Mahatma Gandhi và Martin Luther
King không phải là những anh chàng da nâu nhỏ nhắn dễ thương vô hại mà
người da trắng có thể cảm thấy tiện lợi khi tán đồng những tư tưởng hiếu
hòa bất bạo động của họ. Đúng vậy, Mafia đã qui định cuộc đấu Sonny
Liston vốn cho phép Muhammad Ali trở thành nhà vô địch hạng năng thế
giới, và đúng vậy, Ali bênh vực cho điều mà anh ta tin là chính nghĩa.
Nhưng trước hết và trên hết, anh ta là người có thể đấm ngã kẻ hung bạo bố
láo nhất một cách ...đẹp như bài thơ!

Johnny Fontane là một diễn viên tài ba khi anh ta thích làm điều đó.

Anh ta được trời ban cho “dị bảo” lớn đến độ làm cho nhiều anh đàn ông
phải ghen tị và làm cho nhiều chị phải khóc thét lên vì anh ơi, anh ơi , anh
làm em chết mất!
(vì vượt quá ngưỡng của...sự sướng!). Và anh ta đã sử
dụng nó một cách vung vít bất chấp mọi đạo lí và cấm kị! Nhưng anh ta
cũng giúp biến đổi Las Vegas từ một chỗ dừng chân tạm thời giữa sa mạc
thành đô thị phát triển nhanh nhất của Hoa Kỳ. Chàng ta là đứa con của
những người di cư, là hiện thân của giấc mơ Mỹ ( the embodiment of the
American dream).

Trông chàng ta thật điệu đàng với chiếc mũ trên đầu. Chàng đã phát

minh ra vẻ bình thản kiểu Mỹ (American cool).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.