BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 620

người từng thân thiết với mình khi đời chàng chưa là gì cả mà chỉ là những
sớm tối kéo cày trả nợ áo cơm.

Butta-beepa-da-boppa-da-boop.

Xét cho cùng, Johnny Fontane là một ca sĩ mà thế giới sẽ không có

giọng ca thứ hai như chàng.

Chàng tự gọi mình là một ca sĩ thính phòng, nhưng trước tiên đó là lối

khiêm hạ kiểu Sicily, nghĩa là khiêm tốn giả vờ đấy thôi! Vậy là- sau những
kiệt tác về bài ca Mỹ mà chàng tung ra vào cuối thập niên năm mươi và đầu
thập niên sáu mươi của thế kỉ trước- một lời đùa không thật thà mà cả và
thiên hạ đều mắc mớp.

Hãy lấy, chỉ như một trong nhiều thí dụ, buổi trình diễn của anh ta tại lễ

khiêu vũ nhậm chức của James K. Shea.

Chiếc tuxedo sọc trứ danh kia trông sẽ có vẻ hề trên bất kỳ người nào,

nhưng trên người Fontane trông lại hoàn toàn tự nhiên, một trong những
thời điểm đáng ghi nhớ trong phong cách thời trang thế kỉ hai mươi. Mọi
buổi tối, chàng là một người dẫn chương trình duyên dáng và vui nhộn khó
có ai vượt qua. Chàng còn là một bạn đồng diễn song ca xuất sắc- đáng kể
nhất là với Ella Fitzgerald trong một phiên bản a cappella (theo cách nhà
thờ, đồng ca không có đệm) của bài “ The Battle Hymn of the Republic” (
Bài ca Chiến trận của nền Cộng hòa).

Bộ ca khúc của chính Fontane chỉ gồm đúng ba bài. Dường như không

phải là cơ hội để phô bày tất cả điểm mạnh của chàng. Những phần ghi âm
tuyệt vời nhất của anh gồm hoặc là những ca khúc bên ngọn đuốc được hát
từ một viễn tượng đàn ông đặc thù (torch songs sung from a singularly male
perspective) hoặc là những trình diễn theo phong cách thánh ca một số tiết
mục về những kẻ thua cuộc thảm hại nhưng vẫn kham nhẫn để tồn tại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.