BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 640

lúc với con cu thun lại, đong đưa trong gió, điều đó quả là Johnny không
tưởng tượng nỗi.” Trông tôi có giống như mang lịch giao tiếp của anh, được
giấu nơi nào đó trên người không?”

Johnny Fontane lắc đầu. Anh nuốt xuống cơn bão lửa giận dữ đang

bừng lên trong lòng. Chuyện này “quê đậm” đây. Quê khó huề. Mà có huề
cũng vẫn còn quê! Anh buông tấm biển đồng xuống, đi lòng vòng rồi đi vào
trong. Anh không nghĩ là “quết” cho ông bố của Tổng thống thành một
đống chả sống máu me bầy hầy là một nước cờ hay. Anh bị cám dỗ muốn
làm vài cuộc gọi và gửi vài em đang mang mầm bệnh giang mai lậu mũ gì
đó đến bẫy lão già dê phách lối cho bõ ghét. Gì chứ món gỏi phao câu
lão này không bao giờ chê rồi. Dính bẫy là cái chắc. Nhưng rồi anh cũng tự
chủ được và vượt lên ý nghĩ đó. Đại trượng phu muốn làm chuyện lớn thì
phải nghĩ đến những mục đích cao xa mà bỏ qua những tiểu tiết. Thôi coi
như mình xui xẻo gặp phải lão khùng nói năng linh tinh hành xử lung tung
mà ta vẫn chịu được thì âu cũng là một dịp để luyện chữ nhẫn vậy!

Sáng sớm ngày hôm sau, ngài Đại sứ lặng lẽ rời đi không lời chào từ

biệt.

Bên ngoài, Johnny dường như nhận lãnh cú hắt hủi ghẻ lạnh này với sự

khắc kỉ đặc trưng Sicily rất ấn tượng. Chàng ta còn thuê một xe tải và phụ
với nhân viên của mình chất đồ ăn lên xe. Chàng cho người tài xế những
hướng dẫn đến nhà bếp của những khu phố nghèo nhất ở L.A. với lời dặn
dò rất kỹ là chỉ nói với nhân viên phụ trách rằng đây là quà tặng từ một nhà
hảo tâm vô danh.

Tổng thống đọc diễn văn. Johnny Fontane xem trên Tivi. Thật khó mà

giận một người có khả năng gợi cảm hứng cho bạn về tương lai của đất
nước mình như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.