BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 108

Chương 20

M

àu sắc của những khu vườn ở Vannes được chọn lựa từ trước đấy đã

lâu. Khu vườn Bộ sưu tập hoa của gia đình Salines ở Conleau, cách nhà Ti
Kabiten không xa, là nơi người ta chuẩn bị và thử nghiệm những cây trồng
trong tương lai. Và, dĩ nhiên là ông Aurélien cũng tham gia.

Năm nay, tất cả những màu từ màu vàng đến màu cam có vinh dự được

lựa chọn. Màu vàng rực rỡ của cây liên kiều hay cây đậu chổi, màu vàng
chanh của cây thích và cây đinh tán, màu hoe vàng trinh nữ, nữ tu sĩ dịu
dàng, màu vàng ngô của cây đậu kim và cây đinh hương, bài ca màu vàng.

Và buổi chiều thứ ba, trước ngày lên đường, Jean-Rémi đã yêu cầu bố

đưa mình đến đó. Từ chuyến viếng thăm ông thầy vào hôm thứ bảy, họ ít có
cơ hội gặp nhau riêng. Nguyên do có thể cũng là vì, một gia đình: khó để
có được một cuộc gặp mặt riêng tư giữa hai người, thoát ra khỏi vòng xoáy
để nói với nhau về điều cốt yếu.

Anh đã có được một cuộc gặp mặt riêng với chị Anne vào hôm chủ nhật.

Liệu người ta có thể nói là “cố gắng hết sức” không nhỉ? Anh vẫn còn thấy
tim mình nặng trĩu. Anh tin ông Aurélien sẽ suy xét hoàn cảnh một cách lạc
quan hơn, không có “cảm giác xấu” nực cười nữa.

Cơn dông ngắn ngủi hôm trước đã quét sạch bầu trời, hôm nay hầu như

khắp mặt biển là một màu xanh dương ngạo nghễ. Họ đã lên đường sau bữa
trưa, để bà Rose và Tom ở lại với trò chơi cá ngựa, Tom mang vẻ bình thản.
Yên lòng rồi thì phải? Đi trên những lối đi nơi mùa xuân đua nở, Jean-
Rémi kể cho bố nghe về chuyến viếng thăm thầy Louis Le Fur, về đôi lông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.