BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 176

Chương 31

S

áng nay, bố quyết định chia sẻ với tôi về khám phá của bố. Và vì đó là

chủ nhật, hơn nữa lại là chủ nhật của tháng Sáu, và vì chương trình là trời
sẽ nắng, chúng tôi ngờ sẽ đông người, chính vì thế mà chúng tôi lên đường
ngay từ lúc bình minh để được yên tĩnh.

Đến với một khám phá, đến với một cuộc hẹn quan trọng. Không được

chạy. Nếu chạy, chúng tôi sẽ không có thời gian để tận hưởng trước điều ấy,
để đặt hàng nghìn câu hỏi, để mặc cho trí tưởng tượng của mình bay bổng.
Và khi tất cả chúng tôi vẫn còn đang cùng đi nghỉ hè, ở Pháp hay ra nước
ngoài, bố tôi vẫn thích đi tàu biển hoặc tàu hỏa hơn là đi máy bay để có thể
chuẩn bị cho mình hứng thú được khám phá, thay vì để nó đến một cách
quá dễ dàng.

Khi Sapritch nhìn thấy chúng tôi để chiếc xe tải nhỏ lại, nó cuộn tròn bộ

lông của mình lăn nhiều vòng vì sung sướng. Thỉnh thoảng, người ta nói đó
là lông bàn chải giặt, dù thứ lông ấy là lông nhân tạo và màu của nó cũng
không giống.

– Rồi, đi dạo nào, cô bạn! - Tôi khẳng định.
Để giữ được cảm giác chờ đợi hồi hộp, bố chỉ nói với tôi rằng chúng tôi

sẽ gặp một tổ tiên đầy trí tuệ và từng trải, nhân vật kể những câu chuyện
không có hồi kết và nhân vật cứ mỗi mùa thu tới lại tặng cho những người
ngưỡng mộ mình những đồng tiền vàng. Khi bố nói thêm là rằng lũ chim
yêu quí nhân vật ấy, tôi hiểu rằng bố đang nói tới một cái cây, và những
đồng tiền vàng là những cái lá của nó, thứ không khiến tôi ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.