BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 198

– Tuyệt… cần sa và vodka. Thế thôi.
Lúc này, bố ghé sát thẳng mặt mình vào mặt anh ta.
– Con thề với bố chứ, Cédric?
Cédric thò một bàn tay ra khỏi chăn, giơ ra cho bố, và sau đó ngã người

xuống gối.

Bố từ từ đứng dậy. Bố thở dài, mắt nhắm nghiền. Khi bố mở mắt ra, đó

là ánh mắt của ai đó từ chiến tranh trở về, mặc dầu chiến tranh mới chỉ vừa
bắt đầu mà thôi.

– Tôi sẽ đi pha cà phê. - Cô Debbie nói, và cô ấy vừa chạy nhanh vừa

khóc.

Bố vơ lấy ống hút cần sa trong tờ giấy bằng nhôm của anh ấy và nhét

vào trong túi quần.

– Ê này, đấy không phải đồ chơi, phải mua đấy! - Cédric cười nhạo.
Anh ấy nhổm cao hơn một chút và nhìn phía sau chúng tôi.
– Xong chưa? Máy bay đã hạ cánh chưa? Bà ấy về chưa vậy?
– Vẫn chưa. - Bố đáp.
– Bố báo cho con để con còn sửa sang sắc đẹp nhé.
– Con bắt đầu bằng việc đi tắm đi có được không?
– Hông!
Cédric lại ngã người xuống và anh là người nhắm mắt với chiến tranh.

Bố lưỡng lự. Tất nhiên rồi, bố biết kỳ thi tú tài đang ở tình trạng xấu, và để
sửa sang sắc đẹp thì còn xơi. Vậy nên bố kéo lại cái chăn trùm lên đôi vai
của con trai mình, điều đó giống như thể bố cũng kéo lên đôi vai của tôi
vậy và cổ họng tôi bỗng nghẹn lại.

Bố lại mở cửa sổ cho thoáng gió.
– Tom ơi, giúp bố với?
Chúng tôi dọn dẹp đống lộn xộn một chút và tôi thấy rõ bản thân bố cũng

đang lục mọi xó với nỗi sợ sẽ gặp phải một hộp rượu vang Médoc hay một
cái bơm tiêm, nhưng không!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.