BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 212

Tôi cúi gập người xuống và tiến lên một chút để xem bố tôi đang ở đâu,

thực tế là không xa chút nào cả.

Bố đang tranh luận với những người đàn ông ăn mặc giống bố, thêm

chiếc mũ cứng. Có một người đứng tì vào một cái xẻng, một người tựa vào
cái máy ủi với những vòng xích khổng lồ, nhiều người khác đang đứng
nghe. Không ai có vẻ cáu giận cả. Bố cũng không. Dù rằng điều ấy làm cho
cuộc sống phức tạp thêm, nhưng đôi khi cần phải biết nói dối để có được sự
thật.

Trong khi chờ đợi bố quay lại, tôi ngồi tựa vào chân của con voi mamút,

mặc kệ chiếc quần soóc của mình. Dù sao đi chăng nữa thì môn quần vợt
cũng đang chao đảo.

– Sáng thứ sáu, lúc chín giờ. - Bố thông báo. - Ngày kia. Họ đã cho mời

một chuyên gia, người đã tuyên bố rằng có thể sẽ có những thiệt hại lớn ở
khu vực xung quanh nếu như cái cây bị đổ, nhất là xuống nhà bên cạnh.

Giờ thì có thép trong giọng nói của bố. Chúng tôi đến xem ngôi nhà ngay

sát đó, một dạng nhà gỗ với những bức tường bằng gỗ cây dẻ, một khu
vườn nhỏ xíu, chẳng thấm vào đâu so với Orphée, nhưng dù sao cũng đáng
yêu. Những ô cửa màu xanh của ngôi nhà đóng kín.

– Đó là một ngôi nhà để nghỉ dưỡng. Chủ nhà chỉ đến đây trong những

kỳ nghỉ mà thôi.

Bố quay về phía cây bạch quả và đo khoảng cách:
– Đương nhiên là nếu nó đổ, ở đây sẽ chẳng còn lại gì đáng kể cả. Hình

như chi tiết duy nhất mà vị chuyên gia giả định kia đã quên không ghi chép
lại, đó là ở tuổi này, để đốn đổ được nó, cần phải có một trận bão hay kỉ
băng hà. Và còn nữa…

– Có nghĩa là ông ta đã nói dối ạ?
– Có thể là ông ấy đã không chỉ dẫn đầy đủ cho người ta.
– Còn bố sẽ làm gì?
– Báo cho ông Grégoire. Cử một chuyên gia khác đến.
– Ông ấy và bố có quyền không ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.