BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 46

Mẹ đi về phía tôi, vui vẻ. Mẹ hào hứng ôm tôi và bỗng dưng, tôi thấy

thật mủi lòng, toàn thân tôi vỡ vụn trên tấm thảm như thể cuộc tàn sát từ
hôm chủ nhật không tồn tại, rằng tôi hoàn toàn nhầm lẫn.

Mẹ lượm những mảnh vụn.
– Chúa ơi, có chuyện gì xảy ra với mắt của con thế?
Tôi trả lời rất nhanh: “Không sao cả. Con bị một quả bóng ném trúng ở

trường.”

– Quả bóng phải chịu trận rồi! - Cédric cười nhạo.
Anh đứng dậy và lại gần giống như một con chó rừng. Tôi giết chết anh

bằng ánh mắt của mình. Anh đã thề sẽ không nói gì cả, kể cả với bố, người
vẫn tra vấn tôi về anh.

– Con trai bà là một kỵ sĩ, thưa bà. - Cédric nói. - Chính là để bảo vệ cho

danh dự của bà mà nó đã dùng bơ đen một bên mắt. Với cái mũi, đúng hơn
là món sốt cà chua đang chảy xuống.

– Danh dự của mẹ ư? - Mẹ sửng sốt hỏi tôi.
Tôi không trả lời.
Tôi ghét anh trai tôi. Tại sao lúc nào anh ấy cũng phá vỡ tất cả thế?
– Mẹ hãy tưởng tượng rằng trong lớp nó đang có tin đồn rằng mẹ đã

chuồn đi New York với một ông Da đen.

Tôi nhắm mắt lại, tôi chờ đợi những hạt mưa đá như những quả trứng

chim bồ câu đến tàn phá trí não tôi. Mẹ phá lên cười.

– Một ông Da đen à? Câu chuyện này là thế nào?
Đó không phải là một câu chuyện, hay nói cách khác đó là sự thật. Thứ

ba, khi tôi đến trường, Anne-Charlotte đã kể tất cả để khoe khoang, chuyện
ly dị và chuyện ông Da đen. Giờ ra chơi, Gonzague, một kẻ theo chủ nghĩa
chủng tộc thô thiển đã buộc tội mẹ tôi. Tôi sẽ không nhắc lại từng từ nhưng
điều đấy khiến tôi phát điên, nhất là trước mặt những kẻ khác đang cười
nhạo. Tôi lao vào để nó dừng lại, tôi thấy mình nằm trên mặt đất, bơi trong
vũng máu của mình và, không còn nhìn rõ nữa, người ta mang tôi đến trạm
y tế, ở đó, một người phụ nữ rất tốt bụng an ủi tôi, tôi không bị vỡ mũi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.