BỘ KHUY KỲ LẠ - Trang 105

những ngày lầm than vất vả sống trong phập phồng lo sợ, giờ đây đã bước
ra khỏi ngưỡng cửa nhà tù... tới phần đất tự do.
Á Minh, Hà Khâm núp mình sau một kẹt đá ở dưới thấp chờ cho tên lính
gác xuống lại chổ cũ. Ngay lúc đó, một thiếu phụ từ trong khu trại bước ra,
đưa cho tên vệ binh một "ca men" đồ ăn và cơm.
Việt Kim mừng khấp khởi: "Đợi hắn bắt đầu ăn là mình ra hiệu cho hai
người chạy theo liền".
Phút sau, ba người cúi thấp đầu chạy như tên bắn tới chỗ để phi cơ. Khi đã
an tọa trong ba chiếc ghế nệm bọc da êm ái, Việt Kim mới bỏ chador, tươi
cười nhìn các bạn, kể lại chuyến mạo hiểm vượt trại tù, trà trộn vào đám
dân du mục về thoát tới Ba Ga Ra ra sao. Và em cho các bạn rõ giây phút
hiện tại, cha em đang cùng Kha Mân Xuyên hội kiến với Áp Đun Bây... để
lừa hắn. Em lẩm bẩm:
- Nhưng, sao lâu quá vậy. Tôi lo quá! Lạy trời cho ba và Kha Mân Xuyên
rút lui được vô sự thì hay quá.
Như một phép nhiệm mầu, em vừa dứt lời, chợt Á Minh vỗ tay reo lớn,
ngóng cổ nhìn ra cửa phi cơ:
- Kia rồi! Kia rồi! - Miệng nói tay em chỉ vào hai bóng người đang chạy
vùn vụt về phía máy bay.
Việt Kim tái mặt:
- Quái! Sao lại chỉ có hai người thôi vậy?
Kha Mân Xuyên đưa tay kéo ký giả Hải Âu lên, rồi quay vào xếp chỗ cho
mọi người ngồi san sẻ hai bên để máy bay được thăng bằng. Mãi tới khi phi
cơ đã lẩn vào trong mây trắng, Việt Kim mới dám cất tiếng hỏi:
- Ba ơi! Un Sa Cơ đâu mà không đi theo hả ba?
- Un Sa Cơ đã lên đường đi tìm một người rất quan trọng hiện đang giữ bản
đồ ghi rõ các giếng dầu rồi. Chưa có tấm bản đồ đó thì chưa thể làm gì
được hết. Áp Đun Bây có vẻ thất vọng vì lão Un này lắm.
- Vậy ra Áp Đun Bây cũng không biết Un Sa Cơ đi đâu sao, hả ba?
- Đúng thế! Lão Un giữ bí mật ngay cả với Áp Đun Bây. Tụi họ vẫn nghi
ngờ giữ miếng với nhau ghê lắm.
Kha Mân Xuyên vui mừng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.