BỘ KHUY KỲ LẠ - Trang 114

Tin được lắm chớ!
- Không, không tin được đâu ba! Giữa bọn này nhất định phải có một cái gì
ám muội lắm, không thể tin được đâu ba! ...Bữa nọ, trên bàn giấy của Na
Dép con thấy rõ ràng một chiếc khuy áo của bà Hoàng Mỹ. Rồi vừa đây bà
lại cứ run lên khi có ai nhắc đến cái tên Na Dép. Kỳ quái lắm, ba ơi. Vậy cứ
nghe con, chờ đoàn hộ tống của đức Shah tới đã, rồi sẽ hay!
Na Dép xen lời:
- Làm gì có đoàn hộ tống nào! Thủ tướng chỉ phái có mỗi mình tôi thôi mà!
Ký giả Hải Âu ngơ ngác đưa mắt hết nhìn con gái lại ngó Na Dép. Đoạn
ông cau cặp chân mày:
- Thôi được! Ba nghe lời con! Có điều chỉ e con bị lầm thôi!
- Ba cứ yên trí tin ở con đi ba! Chút xíu nữa thôi mà! Rồi ba coi!
Giọng nói của em thật thiết tha, thật khẩn khoản kỹ sư Hoàng nghe không
sót một tiếng, sáp lại gần:
- Anh Hải Âu! Tôi cho rằng cháu Việt Kim nói đúng. Nhà tôi từ bữa được
thả về tới nay xem ra tâm thần hốt hoảng kỳ dị quá chừng. Cứ động nghe ai
nhắc đến hai tiếng Na Dép là lại run bắn lên thôi!
Viên bí thư bước lên xe. Nhưng chưa kịp đặt chân, ông Hải Âu đã ngáng
tay giữ lại. Giọng ông trầm hẳn xuống, buông từng tiếng một, đôi mắt ông
xoáy thẳng vào đôi mắt viên bí thư "râu nhọn sừng trâu".
- Khoan đã! Để tôi cầm lái!
Sa sầm nét mặt, Na Dép hùng hổ trèo lên ngồi phía sau xe. Kỹ sư Hoàng
đẩy luôn lão Un Sa Cơ xuống ngồi cạnh viên bí thư, đặt vợ ngồi ở ghế
trước giữa hai cha con ký giả Hải Âu. Còn ông, ông leo xuống ngồi chung
với hai tên... gian hiểm.
*

Mấy người thanh niên Du Ráp quỳ hẳn gối nhẹ nhàng đặt chiếc băng ca. Bà
kỹ sư Hoàng vẫn trong cơn mơ hoảng:
"Khuy, khuy nào...? Làm gì có khuy nào kia chứ!"
Đôi mắt thiếu phụ mở trừng trừng. Việt Kim dịu dàng ghé vào tai:
- Bà nằm nghĩ yên đi! Đừng nói nữa mệt nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.