BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 10

“Bố rất vui khi nghe điều đó,” anh đáp. “Bố không thích nghĩ đến cảnh

mẹ các con ốm yếu với mấy cái bệnh kiểu như lỵ amip, hay ngộ độc thức
ăn, hay giời leo.” Mắt anh bất ngờ sáng rực, môi khẽ nhếch cười. “Hay sốt
Lassa, hay bệnh dại, hay...”

“Tuần trước mẹ có dấu hiệu bị cảm nhẹ,” Lydia ngắt lời bố. “Nhưng giờ

không sao rồi.”

“Tiếc nhỉ,” Daniel nói. “Ý bố là, thật tiếc khi mẹ các con bị ốm.”

Không ai đáp lại. Christopher đã ngồi trước lồng chim cút và đang huýt

sáo với con chim. Con chim tròn tròn tí xíu màu xám bạc cứ nhảy lên nhảy
xuống, kêu chíp chíp ra chiều khoái chí lắm. Lydia thì tò mò lật đi lật lại
đống giấy bừa bộn trên bàn.

Natalie thỏ thẻ:

“Bố, mẹ gửi tới bố tình yêu của mẹ đấy.”

“Thật ư?” Daniel ngạc nhiên hỏi. “Mẹ con mà làm thế thật ư?”

“Làm gì có,” Christopher bỗng lên tiếng, thò tay vào trong lồng để chạm

vào con vật cưng.

“Tất nhiên là không rồi,” Lydia nói. “Em Natalie chỉ tự nghĩ ra thế thôi,

không thì học theo ti vi gì đó.”

Daniel bế đứa con gái bé bỏng lên và âu yếm ôm siết lấy cô bé.

“Ồ, Natty,” anh khẽ khàng. “Đôi lúc chuyện này cũng thật khó khăn cho

con nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.