BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 152

“Con xin lỗiiiii!” con bé hát lên. “Khăn quấn đầu của bố sao thế ạ? Trông

buồn cười quá đi mất.”

Lờ đi câu hỏi của con bé, Daniel sục sạo giá sách nấu ăn để tìm một món

gì đó khác lạ. Nói thẳng là anh thực sự chán ngấy việc nấu nướng. Công
việc từng là niềm đam mê đích thực - chuẩn bị những bữa ăn ngon làm hài
lòng các con mỗi lần chúng đến thăm - bỗng trở nên nhàm chán, ngày nào
cũng chỉ có hết xay xay lại đến nghiền nghiền. Anh chán đến mức nảy sinh
những ý nghĩ ác độc trong đầu; thậm chí anh còn nghĩ nếu lại phải làm
bánh mì kẹp, dù là cho ai đi nữa, anh sẽ không cho tỏi mà cho quách thạch
tín vào.

Anh rút trong giá sách đầy ngộn ra một cuốn từ khi cưới tới giờ anh chưa

hề động tới, tính đến nay cũng phải chục năm rồi. Đó là cuốn Sách dạy nấu
ăn của Alphonse Lamarquier.
Có lẽ sẽ có món gì đó đơn giản và nhanh
chóng. Phải nấu cho nhanh vì anh và Natalie vẫn phải đi mua quần yếm cho
cô bé; và món đó phải đơn giản bởi vì anh đang gần như phát điên với việc
cứ phải chặt chặt, gọt gọt, mài mài, rồi nấu xèo xèo.

Anh mở cuốn Sách dạy nấu ăn của Alphonse Lamarquier ra đúng

chương bốn - Xúp. Để làm thịt rùa, Daniel đọc, đặt rùa nằm ngửa trên bàn,
đầu thò ra khỏi cạnh bàn.
Anh đọc hết cả trang giấy, lướt nhanh qua các
đoạn hướng dẫn cách chặt thịt rùa, các phần nói về cách chế biến mai, yếm
và chân rùa.

Anh gấp sách lại.

“Ăn bánh mì phết bơ nhé?” anh gợi ý.

“Ôi không, lại món đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.