BỘ NĂM TRÊN ĐẢO GIẤU VÀNG - Trang 6

1

Bất ngờ lớn

“M

ẹ, đã có tin gì về chuyến đi nghỉ hè của nhà mình chưa ạ?” Julian

hỏi trong bữa sáng. “Chúng ta sẽ vẫn tới vịnh Polseath như mọi năm chứ?”

“Mẹ e là không được,” mẹ cậu đáp. “Năm nay chỗ ấy quả thực đã kín

đặc rồi.”

Bên bàn ăn sáng, ba đứa trẻ nhìn nhau thất vọng tràn trề. Chúng mê tít

khu nhà ở vịnh Polseath. Bờ biển ở đó mới đáng yêu làm sao, tắm nắng ở
đó mới tuyệt đến nhường nào.

“Tươi tỉnh lên nào,” bố chúng lên tiếng. “Bố chắc chắn chúng ta sẽ tìm

ra chỗ khác hay không kém đâu. Dù sao thì năm nay bố mẹ cũng không đi
cùng các con được. Mẹ đã báo với mấy đứa chưa?”

“Chưa hề!” Anne đáp. “Ôi mẹ, là thật ạ? Mẹ không thể đi nghỉ với

chúng con được sao? Năm nào mẹ cũng đi cơ mà.”

“Ừ, lần này bố con muốn mẹ cùng tới Scotland,” người mẹ đáp. “Chỉ

riêng bố mẹ thôi! Mấy đứa cũng đã đủ lớn để tự lo rồi nên bố mẹ nghĩ các
con sẽ vui hơn nhiều nếu đi một mình. Nhưng giờ khi không đến vịnh
Polseath được, mẹ quả thực chưa biết gửi mấy đứa đi đâu.”

“Nhà chú Quentin thì sao nhỉ?” đột nhiên bố đề xuất. Quentin là em trai

bố, chú của lũ trẻ. Chúng từng có dịp giáp mặt ông chú một lần và sợ chết
khiếp. Đó là một người đàn ông cao lêu đêu, cau có, một nhà khoa học có
tài, ngày đêm vùi đầu vào nghiên cứu. Ông sống cạnh biển - nhưng đó là tất
cả những gì lũ trẻ biết về chú mình!

“Chú Quentin á?” mẹ lũ trẻ nói, môi bậm lại. “Cái gì khiến anh tự dưng

nghĩ tới chú ấy vậy? Em hoàn toàn không nghĩ là chú ấy thích có bọn trẻ
quẩn chân trong cái nhà chật chội đó đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.