BỔ THIÊN KÝ - Trang 1137

có cứu hay là không. Nếu ngươi không cứu, thì hà tất phải ở đây làu bàu
mấy lời thừa thãi như vậy?”

“Ngươi!” Người áo đen bị ngữ khí của La Thần làm cho nói năng lộn

xộn, chỉ vào La Thần mà mắng: “… Có giỏi thì ngươi đừng xin ta cứu cô ta
nữa!”

“Ta không giỏi. Ta chỉ có một câu, rốt cuộc là ngươi có cứu hay là

không.” La Thần lưu loát nhanh gọn nói, rồi phủ phục người xuống ôm
Vinh Tuệ Khanh lên.

Mấy con dị thú cánh dơi dài, đầu có hai sừng chen lên,5muốn gặm cắn

hồn phách của Vinh Tuệ Khanh.

Người áo đen thấy vậy, tay phải giơ đến đỉnh đầu của Vinh Tuệ

Khanh, một chuỗi bong bóng màu trắng như tuyết chui ra từ đỉnh đầu của
Vinh Tuệ Khanh. Bên trong mỗi quả bong bóng, đều có một một cô gái nhỏ
nhắn đang ngủ say.

“Ngươi đang làm gì?!” Sắc mặt La Thần vội biến, y hơi nghiêng thân

mình, che chở Vinh Tuệ Khanh vào lòng.

“Ngươi muốn ta làm gì, thì ta đang làm vậy đây.” Người áo đen trừng

mắt nhìn La Thần, dường như nghĩ y không biết tốt xấu.

La Thần hiểu ra, một tay y ôm lấy Vinh Tuệ Khanh, còn một tay vung

thanh trường đao trong tay lên chém4mấy con dị thú kia thành hai, sau đó
thấy chúng sống lại, y lại chém tiếp. Lại sống lại chém, mãi đến khi sức
cùng lực kiệt.

“Ngươi đây là muốn tự làm khổ mình à?” Người áo đen thở dài một

hơi, rồi tùy tay khua khua dọa cho một đám dị thú lớn bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.