BỔ THIÊN KÝ - Trang 1156

“Ai?!” Tu sĩ đang ngồi thiền trong phòng hoảng sợ. Bọn họ đã lập kết

giới rồi, không ngờ tới lại bị người khác nhúng tay phá bỏ.

“Ra đây!” Một tu sĩ hét lớn, đồng thời sử dụng bản lĩnh sở trường của

mình: “Lưu sa, phá!”

Cửa phòng lập tức xuất hiện một hố cát màu vàng, cát ở bên trong

không ngừng xoáy tròn đọng lại ở cửa. Chỉ cần bước vào bên trong cánh
cửa, thì sẽ bị rơi xuống hố cát này.

Hắn dùng chiêu này không biết đã bẫy chết bao nhiêu tu sĩ cùng cấp,

đến tu sĩ cao hơn hắn một bậc, cũng đã bẫy được mấy người.

Một tu sĩ khác cũng lôi một thanh trường kiếm ra, tay bắt lấy kiếm

quyết, miệng nhẩm đọc: “Truy vân, hây!”

La Thần bước vào cửa, hiện thân hình. Y phất tay áo một cái, cánh cửa

phía sau liền yên lặng đóng lại. Bước chân y khinh thường vút qua thuật
lưu sa của tu sĩ thứ nhất, y tiện tay bắt lấy thanh trường kiếm của tu sĩ thứ
hai rồi cắm vào trước ngực của tu sĩ thứ nhất.

Tu sĩ thứ hai thất kinh, hắn đang định lôi tín phù trong túi càn khôn ra

bóp vỡ, thì đã bị La Thần cản đến.

“Muốn báo tin sao? Hơi muộn rồi.” La Thần nhàn nhạt nói, rồi tóm

lấy vạt áo trước của tu sĩ thứ hai. Y dùng tay đập vào khoảng không trên
đầu hắn, một luồng linh khí thuận theo huyệt bách hội trên đỉnh đầu hắn hạ
xuống, lập tức phong bế ngũ thức* của hắn, sau đó mặt y không đổi sắc
quẳng hắn vào trong hố lưu sa mà tu sĩ thứ nhất vừa lập ở cửa ra vào.

* Ngũ thức: tai, mắt, mũi, lưỡi, cơ thể.

Ngũ thức bị phong bế, thì không khác gì người đã chết. Nếu có hơn,

thì chỉ là một tia ý thức của người còn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.