BỔ THIÊN KÝ - Trang 1183

hiện ra tung tích của con nhóc kia, lần này nó có chạy cũng không thoát
được!” Ngụy Nam Tâm vừa cười vừa nói, ánh mắt chăm chú nhìn Mạnh
Lâm Chân.

Mạnh Lâm Chân không khỏi ngạc nhiên: “Con nhóc đó quả nhiên

mệnh cứng. Chính Nghĩa Minh cũng phái ra không ít người nhỉ?”

Ngụy Nam Tâm sa sầm mặt mày, nắm tay nện một quyền xuống bàn:

“Con nhóc đấy không đáng để tâm. Cái khó chính là người đàn ông bên
cạnh con nhóc đó. Nghe nói tu vi của gã là Kim Đan. Nếu không tóm gọn
được bọn chúng, chờ đến lúc gã Kết Anh thì chúng ta sẽ gặp phiền phức.”

Hai người trò chuyện như thể bên cạnh không có ai, còn cô bé kia

chẳng khác gì bàn ghế kê trong phòng.

Cô bé ngẩng đầu lên, nhìn Mạnh Lâm Chân. Cô ta cảm nhận được

người đàn ông kia có cảm giác khác lạ với mình. Cô ta biết chắc không
phải xuất phát từ vẻ đẹp của mình, bởi vì cơ thể này chẳng có chút quyến rũ
nào. Cô ta cũng không tự tin cho rằng, chàng trai xinh đẹp hơn con gái này
sẽ trúng tiếng sét ái tình với đứa bé chín tuổi. Nhưng bản thân có thể cảm
nhận được, chàng trai ấy không chỉ có cảm giác với mình, mà cảm giác còn
rất phức tạp..

“… Cứ vậy đi. Con nhanh chóng đưa đứa bé này đi. Ba ngày sau dắt

nó đến vương phủ. Ngày mai ta sẽ tiến cung thỉnh chỉ, sau đó rời khỏi kinh
thành.” Ngụy Nam Tâm dặn dò. Ông ta là Nhất Tự Tịnh Kiên Vương, dưới
một người trên vạn người, nhưng nếu không có chiếu chỉ thì ông ta không
thể rời khỏi kinh thành được. Nếu tự ý rời đi, đồng nghĩa với loạn đảng.
Mặc dù Ngụy Nam Tâm không quan tâm đến tội danh “loạn đảng” nhưng
ông ta không thể ra tay trực tiếp với hoàng đế. Bởi vì hoàng đế không phải
người tu hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.