BỔ THIÊN KÝ - Trang 1181

thái độ lạnh nhạt kia lại có chút giống dáng vẻ của Vinh Tuệ Khanh khi còn
ở trong gương.

Mạnh Lâm Chân đến trước mặt cô bé, vươn bàn tay đang cầm chiếc

quạt ra đặt dưới cằm của cô bé. Y hơi dùng lực một chút ép cô bé phải
ngẩng đầu lên, nhìn về phía Mạnh Lâm Chân.

Sâu trong ánh mắt ấy ẩn chứa sự sợ hãi, nhưng được che giấu rất kỹ.

Dù có cố gắng bình tĩnh đến độ khiến người bình thường không nhận ra,
nhưng làm sao qua nổi ánh mắt tu sĩ giống như Mạnh Lâm Chân.

“Đã là giả, dù có giống như thật thì cuối cùng vẫn là giả.” Mạnh Lâm

Chân thầm lắc đầu trong lòng, nhưng vẫn quay đầu nói với Ngụy Nam
Tâm: “Người này đi.”

Ngụy Nam Tâm gật đầu, đứng lên phân phó: “Giữ lại người này, các

ngươi ra ngoài cả đi.”

Trụ trì am ni cô đưa cô bé còn lại ra ngoài, khi bước ra còn nhân tiện

khép cửa lại.

Trong lòng chỉ còn hai người Ngụy Nam Tâm và Mạnh Lâm Chân.

“Con xem, con có thể sửa lại dung mạo của con bé này không? Ta

muốn giống hệt chứ không phải bộ dạng hiện tại.” Ngụy Nam Tâm nhìn kỹ
cô bé kia, trông gương mặt thanh tú kia quả thật giống Vinh Tuệ Khanh
một năm trước. Tuy nhiên ánh mắt lại có chút khác biệt.

Ngụy Nam Tâm vẫn nhớ rõ ánh mắt của Vinh Tuệ Khanh. Trong đôi

mắt ấy như có một ngọn lửa bùng cháy, bất cứ thời điểm nào cũng có thể
hủy diệt thiên địa, thiêu đốt tất cả những thứ cản đường mình.

Có vài lần ông ta tưởng rằng Vinh Tuệ Khanh không nhịn được sẽ để

lộ chuyện của Quản Phượng Nữ ra ngoài. Thế nhưng không hiểu vì cớ gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.