BỔ THIÊN KÝ - Trang 120

Vinh Tuệ Khanh vội quỳ trên giường, khom mình hành lễ với Đóa

Linh phu nhân: “Phu nhân đối xử với Tuệ Khanh thật sự quá tốt. Tuệ
Khanh không biết lấy gì báo đáp, đành để kiếp sau kết cỏ ngậm và nhỏ đền
đáp đại ơn đại đức của phu nhân”

Kết cỏ ngậm vành: Chỉ9lòng biết ơn sâu sắc người đã giúp đỡ mình.

Đóa Linh phu nhân từ bên giường Vinh Tuệ Khanh đứng lên, nét cười

thoáng qua như có như không: “Cần gì kiếp sau? Kiếp này có ân thì kiếp
này báo ân, ta vốn là kẻ nóng nảy nên không đợi nối đến kiếp sau đâu!”

Vinh Tuệ Khanh nghẹn lời. Đời này của cô còn thù lớn chưa trả thì sao

có thể tùy ý báo đáp kiếp này cho người khác đây?! Nhưng cô cũng không
muốn nói dối cho qua chuyện. Việc mình không làm được hoặc việc bản
thân không muốn làm thì có đánh chết cũng không mở miệng, nên nhất thời
khiến khuôn mặt nhỏ nhắn bứt rứt đến mức đỏ bừng.

Đóa Nhan khẽ liếc mắt nhìn Vinh Tuệ Khanh, trông thấy mới đó sắc

mặt của Vinh Tuệ Khanh còn lộ rõ vẻ khó xử bối rối mà giờ đã có thể trấn
tĩnh hệt như một dòng suối nhỏ trong veo, cảm giác vô cùng kinh ngạc.

Không khí trong phòng lúc này đang vô cùng căng thẳng thì bất chợt

giọng nói líu ríu của Đóa Ảnh ngoài cửa truyền đến: “Tuệ Khanh! Tuệ
Khanh! Muội bị sao vậy? Sét đánh thế nào lại đánh đến cả vào trong phòng
muội? Muội muốn độ kiếp sao?” Đóa Linh phu nhân nhẹ ho hắng một cái,
vận Phong Tự Quyết khiến cửa lớn đóng chặt, mặc cho Đóa Ảnh đạp cửa
ấm ẩm cũng không thể mở được cửa ra.

“Cháu không cần gấp, ta chỉ đùa với cháu thôi.” Đóa Linh phu nhân

điều chỉnh lại sắc mặt, cười híp mắt giơ tay vuốt búi tóc phí nguyệt trên
đầu, thuận tay lấy một chiếc trâm hoa sen bạc xuống.

Bốn đóa Ngọc Bích Liên khổng lồ giữa bầu trời tối đen bên ngoài

chậm rãi biến mất. Ngay lập tức ánh trăng bạc êm dịu một lần nữa soi sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.