BỔ THIÊN KÝ - Trang 1259

hành động của cô, khiến cô cảm thấy mình thỉnh thoảng giống như một con
rối. Nhưng cảm giác này lại mỏng manh vô cùng, chỉ khi thả lỏng toàn thân
mới có thể cảm giác được. Mà bơi lội chính là cách thư giãn thoải mái, thả
lỏng bản thân nhất của cô từ trước đến nay.

“Bên đó!” Xích Báo dù không biến trở về nguyên hình, nhưng khi5bơi

cũng mang dáng vẻ linh hoạt của một con báo.

Vinh Tuệ Khanh điều chỉnh lại tinh thần, bơi nhanh theo Xích Báo

sang bên kia, cùng nhau kéo lấy chiếc rọ trúc đang chìm xuống đáy.

Cô gái bên trong đã bất tỉnh nhân sự.

Vinh Tuệ Khanh rút con dao nhỏ cắt vào rọ trúc. Con dao của cô vốn

không phải vật tầm thường, nó có thể chém sắt như chém bùn, chém vào
nan trúc đương nhiên nan trúc dễ dàng đứt rời.

“Để ta.” Xích Báo duỗi dài tay đưa cô gái kia ra ngoài, cắp bên vai.

“Bây giờ chúng ta đi đâu?”

Vinh Tuệ Khanh đã có chủ ý từ sớm: “Đến bờ đối diện đi.” Bờ bên

này vẫn còn đám đông đang vây xem, bọn4họ cứ vậy mà lên quả thật quá
bắt mắt. Lại nói, cô gái này rõ ràng không còn chỗ tồn tại trong tông tộc,
đến bờ đối diện bắt đầu một cuộc sống mới cũng là cách hay.

Xích Báo có chút do dự: “Lão đại nói chúng ta sẽ hội hợp ở Dốc Ngũ

Lý bên ngoài thị trấn Thạch La. Nếu sang bờ bên kia, muốn quay về thì quá
xa, e là lão đại sẽ chờ đến sốt ruột.”

Vinh Tuệ Khanh truyền âm cho Xích Báo: “Chúng ta là tu sĩ còn ngại

gì con sông này? Đến lúc đó lại bay trở về là được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.