BỔ THIÊN KÝ - Trang 1261

Cô gái đây cầm trong tay khoản tiền này, dù không trở về nhà cũng có

thể sống một đời không cần lo lắng cơm ăn áo mặc.

Nàng ta mệt đến kiệt sức, thực sự không ngờ sẽ có người cứu mình.

Vừa mở mắt ra lại phát hiện là Vinh Tuệ Khanh, vốn vừa tức vừa hận, nếu
có sức thì đã tặng cô hai cái bạt tai rồi! Bản thân mình rơi vào bước đường
này còn không phải do cô ban tặng?!

Nhưng nghe thấy Vinh Tuệ Khanh cho mình số vàng lớn như vậy,

nàng ta lại ngẩn người, đôi con ngươi đen như mực lóe sáng nhìn Vinh Tuệ
Khanh: “Ngươi nói thật sao?”

Vàng bạc trong túi càn khôn của Vinh Tuệ Khanh không ít, đều là của

yêu tu phố Hồ Lô tặng cho cô.

Vinh Tuệ Khanh móc ra một khối kim nguyên bảo, đặt lên chân cô gái

kia: “Cô cẩn thận một chút, đừng để người khác thấy được, nhớ kĩ tiền tài
không nên phơi ra ngoài.” Nói rồi liền đứng dậy muốn rời đi.

Cô gái kia cầm lấy kim nguyên bảo siết thử, xác nhận là vàng thật, tâm

tình càng thêm phức tạp. Nàng ta chống tảng đá đứng dậy, cắn môi dưới
hỏi: “Các người định đi đâu? Đây là nơi nào? Ta chưa từng đến nơi này,
sinh hoạt không quen, có thể nhờ các ngươi đưa ta đến kinh thành hay
không?”

Vinh Tuệ Khanh rất bất ngờ, quay đầu lại hỏi: “Cô muốn đến kinh

thành làm gì?”

“Ta có một người cô đã gả đến kinh thành. Ở nơi này, ta không sống

nổi, tìm đến cô mẫu nương tựa còn có thể có một con đường sống. Nếu
không, các người cho rằng một cô gái yếu đuối như ta đây, trên tay lại có
một khoản tiền lớn, sao có thể chỉ dựa vào bản thân mà sống sót nổi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.