BỔ THIÊN KÝ - Trang 1335

Vinh Tuệ Khanh chợt ngẩng đầu: “Thần thúc, mẹ ta qua đời lúc nào?”

Nếu như đến kịp, chẳng phải là cô có thể cướp về được thi thể của mẹ

hay sao? Tên khốn Ngụy Nam Tâm có cắn nuốt hết hồn phách của mẹ hay
không?

La Thần có phần thương cảm, lại lần nữa ôm Vinh Tuệ Khanh vào

lòng: “Bà ấy đã qua đời mười ngày trước. Sau khi bà ấy qua đời, nghe nói
Ngụy Nam Tâm cực kì đau buồn, bệnh liệt giường, không muốn gặp ai.”

Vinh Tuệ Khanh giận dữ, lông mày dựng ngược: “Ông ta đau khổ sao?

Ông ta hài lòng còn không kịp đâu! Ta thấy là ông ta trốn tránh để vượt ải
Kết Anh...”

Vừa dứt lời, bên ngoài động phủ đột nhiên truyền đến tiếng sét đánh

cuồn cuộn.

Tiếng động kia như là sấm sét từ cửu tiêu đánh xuống, tiếng này nối

tiếp tiếng kia mà đánh xuống ở phương xa.

La Thần biến sắc: “Nguy rồi, đây là lôi kiếp. Có người sắp đột phá tu

vi.”

Vinh Tuệ Khanh đẩy La Thần ra, lảo đảo chạy đến bên ngoài động

phủ.

Cô chạy nhanh như một cơn gió, lướt qua căn phòng bên ngoài động

phủ, đi đến cửa động.

Ngũ Hồng Hoan nhìn thấy La Thần đuổi theo, hai người lại không ai

nhìn về phía nàng ta lấy một lần. Nụ cười trên mặt Ngũ Hồng Hoan tuy
rằng bất biến, nhưng đôi mày lại hơi nhíu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.