BỔ THIÊN KÝ - Trang 1405

Cánh tay của La Thần rời khỏi vai của Vinh Tuệ Khanh, y lại quay đầu

đi đáp: “Ta phải chịu trách nhiệm với nàng ta.”

“Trách nhiệm? Chịu trách nhiệm4gì ạ?” Vinh Tuệ Khanh ngờ vực hỏi.

“Ta... ta... ta có một lần, không cẩn thận đã nhìn thấy... cơ thể của nàng

ta.” La Thần khó khăn nói rõ từng câu từng chữ.

Vinh Tuệ Khanh phẫn nộ đứng bật dậy, hai tay nắm lấy tà áo của mình

kéo sang hai bên, để lộ ra cơ thể của mình.

Vì tức giận và kích động nên toàn cơ thể trắng ngần như tuyết của cô

lộ ra tia sáng phấn hồng non nớt. Dưới ánh trăng, cô yêu kiều xinh đẹp như
mỹ nữ hoạ quốc. Mỗi một người đàn ông từng nhìn thấy cô đều sẽ bị hút
vào vực sâu dục vọng vô tận, rồi cam tâm cả đời hại nước hại dân vì cô...

“Thần thúc, thúc từng thấy cơ thể của Ngũ Hồng Hoan nên phải chịu

trách nhiệm với nàng ta. Vậy còn9ta thì sao? Thúc không thể quên chứ?
Thúc không những từng nhìn thấy cơ thể của ta mà còn hôn lên nữa! Ta
cũng là trinh nữ, thúc đối xử với ta như vậy thì thúc có từng nghĩ sẽ chịu
trách nhiệm với ta hay không?!”

Vinh Tuệ Khanh lại rơi nước mắt thêm lần nữa. Giọt nước mắt sáng

long lanh thuận theo má cô rơi xuống trước ngực.

Trên đỉnh núi tĩnh mịch, vầng trăng trốn vào tầng mây. Bốn bề chỉ có

tiếng chít chít của sâu bọ mùa hè không ngừng vang lên, sắc trời ngày càng
tối hơn.

Nhưng cơ thể đang lộ ra của Vinh Tuệ Khanh như có ánh sáng, vô

cùng hấp dẫn ánh mắt của La Thần.

La Thần nuốt nước miếng, giọng y khàn khàn hỏi: “Nhóc đang làm gì

đây? Còn không mau mặc áo lên!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.