BỔ THIÊN KÝ - Trang 1600

Vinh Tuệ Khanh là tu sĩ Trúc Cơ, mới nhập môn, vị nữ tu nọ nếu là

thuộc hàng chữ Hoàng thì cũng là tu sĩ Trúc Cơ, gọi cô là “sư muội” cũng
hợp lý.

Vinh Tuệ Khanh nhìn Lang Thất, thấy nó đã hóa thành hình dạng sói

mà không còn giữ hình dáng chó giữ nhà nữa thì hơi kinh ngạc.

Lang Thất cúi đầu, có phần ngượng ngùng: “... Tuyết Lang Nữ cũng

đến.”

Sau đó nó ngẩng đầu, cõi long tràn hi vọng mà nhìn Vinh Tuệ Khanh:

“Tuyết Lang Nữ là linh sủng của Lỗ Oánh Oánh, nó cũng đi theo.”

Vinh Tuệ Khanh chợt hiểu ra, không trêu chọc Lang Thất nữa mà dặn

dò rằng: “Ta mở cấm chế của động phủ, ngươi dẫn bọn họ vào đi.”

Lang Thất mừng rỡ, kích động đến bốn chân nhẹ bẫng, vui vẻ phóng

ra ngoài như một cơn gió.

Không lâu sau, Lang Thất dẫn một con tuyết lang lông trắng chạy vào,

phía sau còn có một nữ tu, cũng mặc y phục màu trắng, mặt mày như tranh
vẽ, đôi mắt nhu hòa long lanh đáy nước

“Nhìn phong thái của Vinh sư muội mà xem, công chúa Đại Chu

chúng ta cũng không có tướng mạo xinh đẹp như vậy. Vinh sư muội, ta đây
liền tự kiêu một chút, làm sư tỷ của muội.” Lỗ Oánh Oánh nói, che tay áo
mà nở nụ cười.

Vinh Tuệ Khanh cũng cười theo. Cô nhớ được Lỗ Oánh Oánh này,

trong nguyên tác Lỗ Oánh Oánh cũng có ý giao hảo với nữ chính, sau đó
liên tiếp ngấm ngầm mưu hại chết cô. Mãi đến cuối cùng nữ chính mới
nhận rõ bộ mặt thật của nàng ta, phơi bày tính tình tráo trở hai mặt của
nàng ta ra trước mặt mọi người ở Thanh Vân Tông, làm cho nàng ta rớt đài,
đồng thời phế bỏ tu vi của nàng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.