BỔ THIÊN KÝ - Trang 1690

Cháu gái của Chưởng môn Thái Hoa Sơn Hoàng Ly cũng không thể

ngủ được. Nàng nằm trong lều lăn qua lăn lại một lúc lâu, cuối cùng vẫn ra
bên ngoài lều đến bên cạnh Mão Tam Lang trông ra xa.

Hoàng Ly vừa đến, Mão Tam Lang đã cảm nhận được hơi thở của

nàng, mi mày hơi nhíu lại. Không phải cậu phản cảm, cũng không phải ghét
bỏ Hoàng Ly, cậu chỉ cảm thấy phiền.

Đối với Hoàng Ly, cậu cùng lắm xem nàng là muội muội hoặc là bạn

bè, chưa từng có cảm giác như đối với Vinh Tuệ Khanh.

Lúc trước cậu còn trẻ tuổi, chưa hiểu được cảm giác đó là gì.

Bây giờ hiểu rõ rồi, cậu mới biết dường như mình đã chậm một bước,

không thể theo đuổi cô được nữa...

“Mão Tam ca, huynh đang nghĩ gì vậy?” Hoàng Ly nhút nhát lên

tiếng, ngồi xuống bên cạnh Mão Tam Lang.

Mão Tam Lang nhìn thấy Hoàng Ly như nhìn thấy mình lúc ở trước

mặt Vinh Tuệ Khanh, không khỏi sinh lòng thương cảm, hòa nhã đáp:
“Không có gì. Muộn lắm rồi, muội quay về đi. Ngày mai là về Thái Hoa
Sơn rồi, muội hãy tự bảo trọng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.