BỔ THIÊN KÝ - Trang 1781

Chợt cửa lớn cọt kẹt0mở ra, đại nương mập xuất hiện trước mặt Vinh

Tuệ Khanh.

Vinh Tuệ Khanh sững sờ cả người.

Trước mắt cô lúc này là một phu nhân xinh đẹp, vô cùng yểu điệu

thướt tha. Bà ấy mặc một chiếc váy màu hồng cánh sen, chỉ có điều gương
mặt có chút tiều tụy cùng đôi mắt nhuốm đầy vẻ mệt mỏi.

“Đại nương mập? Sao người lại gầy vậy rồi?” Vinh Tuệ Khanh nhận

ra đây chính là mẹ của Mão Tam Lang, ái thê của Mão Quang – đại nương
mập. Trước kia bà ấy chẳng khác gì lu nước, eo hai ngấn, cả người thẳng
đuột từ đầu đến chân. Giờ đây lại gầy như vậy, lập tức lộ ra dung nhan của
mình.

Quả nhiên kể cả xấu hay đẹp thì gầy mới là5chuẩn nhất.

Trong lòng Vinh Tuệ Khanh lẳng lặng phun ra một câu triết lý.

Đại nương mập cười gượng, vươn tay ra kéo Vinh Tuệ Khanh lại rồi

ngắm nghía một lượt: “Tuệ Khanh, cháu đúng là gái mười tám thay da đổi
thịt.” Bà càng ngắm càng thấy ngạc nhiên. Sau đó kéo Vinh Tuệ Khanh vào
trong phòng, đứng dưới ánh đèn để nhìn thật kỹ.

Dung mạo Vinh Tuệ Khanh đẹp như vẽ, đôi mắt xanh thẳm dưới ánh

đèn càng thêm rõ nét.

“… Thế này, cho dù tiên nữ Tiên giới cũng chỉ đến thế thôi!” Đại

nương mập thở dài, kéo Vinh Tuệ Khanh ngồi xuống.

Vinh Tuệ Khanh nhớ tới chuyện Mão Quang không rõ tung tích, nhất

định đại nương mập ngày đêm lo lắng nên mới thành ra như vậy4bèn nói:
“Đại nương mập, cháu tới để bốc một quẻ cho Mão đại thúc.” Dứt lời cô
nhanh chóng lấy ba tấm mai rùa trong túi càn khôn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.