BỔ THIÊN KÝ - Trang 1791

Cô vốn đến tìm Mão Quang để bàn bạc một chút, xem nên ứng phó

như thế nào với đám tu sĩ Nhân giới càng ngày càng hùng hổ với yêu tu.

Không ngờ Mão Quang lại đã bị người ta giam lại rồi.

Xem ra tình hình còn phức tạp hơn cô tưởng tượng.

“... Lần này ta đến nước Đại Sở với tư cách đệ tử của Thanh Vân

Tông, đến nước Đại Sở để tham gia hành động săn yêu. Hai người cứ ở tại
phố Hồ Lô, mấy ngày này đừng đi ra ngoài. Ta đi theo bọn họ làm nhiệm
vụ vài chuyến, chờ cho thật hỗn loạn rồi lại đi đầm rồng trên Long Hổ Sơn
thăm dò một chút.”

Vinh Tuệ Khanh nói xong thì nhìn về phía Mão Tam Lang: “Vị Hoàng

Ly cô nương kia giao cho ta dẫn đi đi. Nàng ta là cháu gái bên ngoại của
Chưởng môn Thái Hoa Sơn, ta có quen biết một tu sĩ Thái Hoa Sơn, cứ
giao nàng ta cho bọn họ đưa về vậy.”

Mão Tam Lang gật đầu không chút do dự: “Nếu như không phiền thì

nhờ muội vậy.”

Vinh Tuệ Khanh chọc ghẹo: “Ta không phiền đâu, chỉ cần huynh

không tiếc là được rồi.”

Mão Tam Lang nghe ra ngụ ý trong lời nói của Vinh Tuệ Khanh, trong

lúc gấp gáp, miệng nói mà không lựa lời: “Có gì mà ta lại phải tiếc nuối cơ
chứ? Ta chỉ không từ bỏ được mỗi mình muội mà thôi! Cái cô Hoàng Ly ấy
muội đừng để trong lòng, là nàng ta lén chạy đến từ Thái Hoa Sơn, nằng
nặc đòi theo ta, ta không có bừa bãi gì với nàng ta cả, chỉ là tình đồng môn
mà thôi.” Cậu vội vàng giải thích với Vinh Tuệ Khanh.

Gương mặt Vinh Tuệ Khanh bỗng chốc hơi đỏ lên, vội vàng cười hòa:

“Ta chỉ là một cô em gái thôi, có huynh trưởng Mão Tam ca đây thật đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.