BỔ THIÊN KÝ - Trang 2137

dặn Vinh Tuệ Khanh, giống như muốn dồn hết trách nhiệm còn chưa thực
hiện được với con trai nay chuyển sang cho Vinh Tuệ Khanh vậy.

“Cảm ơn lòng tốt của Tông chủ. Tuệ Khanh, à không, Niệm Thần đã

biết.” Vinh Tuệ Khanh thở dài, tiễn Tông chủ rời đi.

Sau khi trở lại động phủ của mình, Vinh Tuệ Khanh tự tay niêm phong

tất cả cửa, sau đó một mình tiến vào trong mật thất.

Cô sẽ phải bế quan trong mật thất này một trăm năm.

Một trăm năm với người bình thường không có tu vi là tuổi thọ cả

cuộc đời.

Nhưng đối với tu sĩ, đó chỉ là một cái nháy mắt trong những năm

tháng tu luyện dài đằng đẵng mà thôi.

Vinh Tuệ Khanh ngồi xuống, khoanh chân, nhắm mắt hít thở điều tức,

tu luyện Húc Nhật Quyết.

Sau khi ra khỏi động phủ của Vinh Tuệ Khanh, Tông chủ không quay

lại động phủ của mình mà đi tới bên ngoài cửa Thanh Vân Tông. Bởi vì
đang mải suy nghĩ, Tông chủ không nhận ra có một nữ tu mặc váy màu
xanh đứng ở dưới cây lớn cách động phủ của Vinh Tuệ Khanh không xa.
Người đó chính là Lỗ Oánh Oánh.

Nhìn thấy Tông chủ ra khỏi động phủ của Vinh Tuệ Khanh, Lỗ Oánh

Oánh đi ra khỏi chỗ nấp sau cái cây lớn, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía cửa
động phủ.

Vinh Tuệ Khanh này đang làm trò gì vậy?

Với hiểu biết của nàng ta về Vinh Tuệ Khanh, tính cách của cô ta hoàn

toàn khác với đời trước, cô ta có thể ngoan ngoãn nghe lời bế quan luyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.